"Sao thế? Có vấn đề gì sao?" Sở Linh Linh hỏi.     
Hàn Thần vội vàng cười: “Không có. Đột nhiên nhớ có việc bận, tớ đi trước.”     
Nhìn bóng dáng Hàn Thần, Sở Linh Linh hơi nghi hoặc, nhưng rất nhanh xoay lực chú ý: “Mình còn chưa đi báo danh!”
Trưa hôm đó, báo chí đưa tin che trời lấp đất đều là văn chương khiển trách đám thân thích cực phẩm của Lăng Sơ Nam. Không biết có phải cố ý hay không mà truyền thông còn thả ra mấy tấm ảnh vẻ mặt đám thân thích kia hùng hổ cực kì dữ tợn, so sánh với Lăng Sơ Nam nhìn như 1 đứa trẻ đáng thương. Hướng gió nghiêng về 1 phía, có người nhiệt tình còn đăng lên mấy thông tin về đám thân thích đó.
"Cậu nhìn ý kiến hay của cậu kìa! Giờ tốt rồi, ăn trộm không được còn mất nắm gạo!" Chú hai mua vé xe chuẩn bị về quê chỉ tay vào Trần Phong nói: “Lần trước cũng là chủ ý của cậu, nói cái gì trẻ con dễ lừa, tôi thấy nó không khác gì thành tinh rồi.”
"Tao phi! Bố mày chỉ đề ra 1 câu, mày đã vội vàng đi tìm người. Giờ mày lại trách bố mày!" Trần Phong cũng không phải quả hồng mềm, há mồm mắng lại đối phương.
Nhà ga vốn là nơi dân cư lưu động, thấy náo nhiệt liền sôi nổi xúm lại, không bao lâu đã có người nhận ra họ.     

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play