Lúc Hà Thanh Ngọc tỉnh lại, trong nhà vẫn đen như mực, ba mẹ chưa trở về. 
Giờ đang là mùa hè nhưng trên người Hà Thanh Ngọc lại lạnh lẽo, cô chậm rãi đứng dậy, cảm giác trên người chỗ nào cũng không thích hợp. Nhưng bây giờ cô bình tĩnh hơn nhiều, lấy điện thoại ra ấn sáng màn hình, chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì màn hình lại đột nhiên tối sầm. Hết pin rồi....
Tiếng cười của trẻ con lại vang lên bên tai, Hà Thanh Ngọc hít 1 hơi thật sâu: “Giả. Đều là ảo giác, nhất định là dạo này mình quá mệt mỏi.”
Cưỡng chế thôi miên chính mình tất cả chỉ là ảo giác, Hà Thanh Ngọc run rẩy kéo bức màn ra để ánh đèn đường chiếu vào, cất điện thoại vào trong túi, 1 đồng xu đột nhiên lăn ra ngoài.
1 đồng tiền xu phá lệ bình thường, rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang thanh thúy, nhưng nó vừa rơi ra thì âm thanh ồn ào bên tai cô liền biến mất.
Hà Thanh Ngọc cẩn thận nghe, thật sự không có âm thanh nữa, xung quanh cũng khôi phục lại độ ấm mùa hè bình thường. Cô nhặt đồng xu đặt lên lòng bàn tay, cẩn thận đứng lên, đột nhiên mở cửa chạy như bay ra ngoài, cả cửa cũng quên đóng. 
Sau khi Hà Thanh Ngọc ra khỏi nhà tầm 5 phút, cửa nhà vừa nãy mở rộng liền chậm rãi đóng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play