Tuyết Trúc bưng khay đứng ngoài cửa, có hơi chần chừ, vẫn gõ cửa: “Thiếu gia, nô tỳ tới đưa trà cho ngài.”     
1 lát sau, bên trong mới truyền ra âm thanh lười nhác của Lăng Sơ Nam: “Vào đi.”     
Tuyết Trúc đẩy cửa ra, mắt không dám liếc loạn, buông trà liền cáo lui.
"Từ từ." Lăng Sơ Nam gọi lại: “Ngươi lại đây.”    
"Thiếu, thiếu gia." Tuyết Trúc đánh cái rùng mình.     
"Ngươi nói tổng quản lấy cho ta mấy bộ quần áo sạch tới đây, thuận tiện dọn đống này đi." Lăng Sơ Nam chỉ chỉ mấy cái rương quần áo đang mở ra ở trong phòng: "Toàn bộ ném đi."
Vốn dĩ Lăng Sơ Nam muốn tận lực duy trì thiết lập nhân vật nhưng xem xét tới đống quần áo của nguyên chủ có phẩm vị thần kì, cậu quyết định vẫn nên vứt đi. Những bộ quần áo kia màu sắc sực sỡ còn chưa tính, mặc còn không thoải mái, thật không hiểu hắn nhẫn kiểu gì. Từ trước tới nay Lăng Sơ Nam không phải người ủy khuất chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play