1-2 tháng tiếp đó Lăng Sơ Nam đều không có nhìn qua nữ chính, thật ra Lục phu nhân tới vài lần nhưng toàn vội vàng vài phút sau rồi đi.
Lục Lâm Phong lại tới ân cần, hận không thể dọn phòng ngủ tới đây, chỉ là hình như y rất bận. Điện thoại cứ vài phút lại có cuộc gọi tới, nhưng y không bao giờ nhận, trực tiếp tắt máy, 2 tháng cũng không bật lên.
2 tháng sau, Lục phu nhân tự mình tới đón Lăng Sơ Nam xuất viện. Bà ta vừa thấy đôi mắt của Lăng Sơ Nam lại than ngắn thở dài, rồi anh anh khóc: “Tiểu Ngạn nhà ta sao lại số khổ như này! Vốn dĩ còn tính toán 2 tháng nữa cho con vào công ty của bố con mà. Hiện tại, ô ô...”
"Bà khóc cái gì?" Lúc này Lục Lẫm Phong xử lý tốt thủ tục xuất viện đi ra ngoài, liền thấy người đàn bà ôm bảo bối nhà mình khóc hoa lê đái vũ, nhất thời biểu tình không được tốt.
Tiếng khóc đột nhiên im bặt, Lục phu nhân đột nhiên ngẩng đầu, hơn nửa ngày mới lắp bắp nói: “Lục, Lục Lẫm Phong, không phải cậu...”
Nói đến cũng khéo, 2 tháng này số lần Lục phu nhân tới thăm Lăng Sơ Nam không có mấy, mà lúc bà ta tới thì Lục Lẫm Phong không ở. Hiện tại mới là lần đầu tiên 2 người chạm mặt, hiển nhiên Lục phu nhân nhận thức Lục Lẫm Phong.
"Tôi không phải đã chết sao?" Lục Lẫm Phong giúp bà ta bổ sung hoàn chỉnh câu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT