20 năm trước, lúc sinh nhật 8 tuổi của Mục Lâm Cẩn, Mục gia mới vừa kí được 1 hợp đồng lớn. Giả vờ là tổ chức sinh nhật cho Mục Lâm Cẩn, gia chủ đã mời rất nhiều nhân vật nổi tiếng.
Mục Lâm Cẩn ăn mặc như 1 cô công chúa nhưng tiểu công chúa lại không thích nơi đông người nên cô đã lặng lẽ trốn đi. Ở hồ nước sau nhà, cô đã gặp được đứa bé trai duy nhất trong nhà, chính là em trai của cô.
Từ sau khi được sinh ra, Mục Lâm Kha vẫn luôn ở bệnh viện, cho nên Mục Lâm Cẩn chưa từng gặp qua. “Cậu” rất béo, nhưng cô cảm thấy rất đáng yêu, giống như con mèo trắng bụ bẫm cô từng nuôi.
Lúc đó “cậu” đang bị 1 đám trẻ con vây ở giữa bắt nạt, có người còn lấy đá ném “cậu”, trên khuôn mặt trắng trẻo đó có mấy vết bầm tím. Cô 1 bên xách váy 1 bên cầm gậy đuổi theo đám trẻ kia. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Mục Lâm Kha gọi cô là chị hai.
Mục Lâm Cẩn trong lòng hào hùng vạn trượng, cô cảm thấy cô đã bảo vệ cậu. Cô cho rằng khi đó người nhà có thể bảo vệ bọn họ, sau đó cô mang theo Mục Lâm Kha đi tìm bố mình, kết quả là bị nhốt lại, còn Mục Lâm Kha bị mang đi.
Sau khi được thả, cô nghe nói Mục Lâm Kha đã vào bệnh viện. Nguyên nhân là mấy đứa trẻ cô đã đuổi theo kia đã đẩy “cậu” vào hồ nước. Lúc đó “cậu” đã ở suốt nửa năm, sau khi xuất viện, “cậu” đã quên cô. “Cậu” giống như những người khác ở Mục gia, đều xa cách và sợ hãi cô.
Cho nên nghe thấy xưng hô của Lăng Sơ Nam, Mục Lâm Cẩn mới bất ngờ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT