Tiểu Dung đáp một tiếng để Cẩn Huyên rửa mặt thay y phục xong mới bắt đầu trang điểm.
Cẩn Huyên mặc trên người bộ y phục vàng nhạt bên trên thêu một con phượng hoàng đang vươn cánh bay cao, phượng hoàng đại diện cho người phụ nữ hoàng tộc còn rồng vàng chính là thiên tử.
Cẩn Huyên cài trâm vàng, cô nhìn bản thân trong gương không biết vì sao lại có chút cảm xúc khó tả.
Dù sao đây cũng là lần đầu Cẩn Huyên tham gia một tiệc hỉ như vậy còn được dâng trà dâng rượu, nếu là kiếp trước vị trí này Cẩn Huyên có mơ cũng không dám mơ đến dù sao người được dâng trà chính là các bậc trưởng bối làm chủ hôn lễ.
Tiểu Dung đã chuẩn bị một hồng bao cho Cẩn Huyên một lát uống rượu Mã Hy dâng xong là có thể đưa.
Cẩn Huyên đi kiệu đến, xung quanh ồn áo náo nhiệt nha hoàn thái giám đều bận rộn chân không dừng bước, bên ngoài kinh thành tuy treo đèn lồng đón hỉ nhưng trong cung tìm một cái cũng không có.
Nếu nói là hôn lễ thì không phải mà chính là lễ lập phi, chỉ có Quý Phi mới được làm lễ lập phi các quan triều thần trên dưới chỉ có mười người, ăn uống no say sẽ trở về, đèn lồng đỏ chỉ có Đại Hôn Lễ mới có thể treo, Đại Hôn Lễ là của hoàng hậu nếu hoàng đế muốn làm Đại Hôn Lễ hai lần phải phế chức hậu người này lập người kia làm hậu mới có thể làm Đại Hôn Lễ.
Đại Hôn Lễ quan triều thần trên dưới hơn trăm người còn có những quan triều nước khác đến để tham gia chúc phúc.
Còn lễ lập phi chỉ là lễ nhỏ không cần treo đèn lồng đỏ, hoàng đế cũng không cần cưỡi ngựa đến phủ đón tân lang xe ngựa tự đi đến đón người, Tiêu Lâm chỉ có việc vén màn cho Mã Hy đi xuống xe ngựa mà thôi, càng không có tam bái chỉ dâng rượu rót trà xem như đã xong.
Lễ diễn ra rất nhanh, Cẩn Huyên chỉ ở đó một canh giờ liền trở về.
Lúc trở về y phục cũng không thay ra mà nằm lăn lộn trên giường mặc kệ Tiểu Dung nói thế nào cũng không thay.
Tiểu Dung hết cách đành mặc kệ.
Tiêu Lâm mặc y phục hỉ thật sự rất soái.
Da hắn vốn dĩ không quá trắng nhưng mặc hỉ phục đỏ không dìm da ngược lại càng bắt mắt.
Đáng tiếc bộ dáng của hắn lúc mặc y phục làm đại hôn lễ Cẩn Huyên không được nhìn thấy.
Nếu như thường lệ hoàng đế lập phi đêm đó nhất định phải ngủ với người vừa được lập làm phi nhưng Tiêu Lâm lại không muốn mà kêu Điếu Điếu đem thẻ thị tẩm đến.
Điếu Điếu:" Hoàng đế người làm như vậy...."
Tiêu Lâm nhìn hai tấm thẻ trên khay, nghe y nói vậy liền nhướng mày mà cắt ngang.
- Như vậy?
Điếu Điếu lắc đầu, đưa khay tới bên cạnh Tiêu Lâm, hắn nhìn hai chữ Cần Huyên được viết lên thẻ liền cầm lên lật úp xuống.
Điếu Điếu không để thái giám chạy tới Khôn Ninh Cung mà bản thân tự đến, Tiểu Dung vừa nhìn thấy Điếu Điếu liền hừ một tiếng quay người muốn bỏ đi.
Điếu Điếu:" Tiểu Dung ngươi đợi đã, hoàng thượng hôm nay lật thẻ của hoàng hậu, ta đích thân đến báo tin ngươi xem như nể mặt ta đi có được không?"
Tiểu Dung nghe lời này mắt liền trừng lớn còn ngoáy tai mấy cái:" Hôm nay hoàng thượng không đến chỗ Mã Quý Phi?"
Điếu Điếu lắc đầu:" Không đến, hôm nay lật thẻ là lật trúng chủ tử của ngươi."
Điếu Điếu không muốn đắc tội với Tiểu Dung, nếu không lúc Tiểu Dung làm bánh sẽ không chừa cho y mấy cái, hai người ngay từ đầu đã thoả thuận trừ việc triều chính những chuyện như hoàng đế gặp phải nữ nhân nào mờ ám nhất định phải nói với Tiểu Dung, Tiểu Dung sẽ nói với hoàng hậu.
Nếu hoàng thượng muốn lập ai làm phi cho dù biết trước cũng không thay đổi được gì nhưng có thể điều chỉnh được tâm trạng.
Tiểu Dung nghe được Cẩn Huyên hôm nay được lật thẻ thị tẩm trong lòng như nở hoa, bước một thành hai mà đi vào bên trong.
Cẩn Huyên vốn dĩ buồn ngủ nhưng nghe được tin này cả người liền bừng tỉnh mà ngồi bật dậy.
- Lật thẻ thị tẩm ta? Không muốn, hôm nay ta bệnh không thể thị tẩm.
Tiểu Dung:" Không được đâu hoàng hậu, lúc nãy trong lễ lập phi người ăn hai bát cháo còn có một đĩa thịt heo quay, một bát chè còn uống cạn hai tách trà nếu nói bệnh hoàng thượng sẽ không tin."
Lời vừa dứt Tiểu Dung giúp Cẩn Huyên thay một bộ y phục mới, tóc được chải gọn gàng xoã ra vắt ở phía sau tai.
Cẩn Huyên nhìn bản thân trong gương liền đứng bật dậy.
Cô đột nhiên quay người nắm lấy vai y.
- Tiểu Dung, cảm ơn ngươi thời gian qua giúp ta mặc y phục còn có thay xiêm y hôm nay đến lúc ta phải đi rồi, tạm biệt ngươi.
- Chủ tử người đi đâu? Hoàng thượng sắp đến rồi.
Còn đi đâu được nữa chứ?
Cô muốn chạy đó.
Chẳng phải Tiêu Lâm vừa lập phi hả.
Không phải nên qua đó mới đúng hay sao?!
Tiểu Dung:" chủ tử đừng lo lắng."
Không lo.
Sao mà được chứ.
Cẩn Huyên hít một ngụm khí để lấy lại bình tĩnh, càng bình tĩnh cô lại muốn chạy trốn.
Cẩn Huyên:" Ta có thể nói ta ăn nhiều trong lễ lập phi nên bây giờ bị đau bụng được không?"
Tiểu Dung lắc đầu:" Đại phu sẽ đến."
Như vậy chắc chắn sẽ bị lộ tẩy.
Nhưng Cẩn Huyên mặc kệ.
Tiêu Lâm vừa đến liền nhận được tin hoàng hậu thân thể hiện tại không được khoẻ, bởi vì buổi chiều ăn nhiều nên bây giờ có chút chướng bụng không thể thị tẩm.
Tiêu Lâm nghe xong liền nhướng mày.
- Điếu Điếu ngươi đi gọi đại phu đến.
Nhận được tin đại phu rất nhanh liền đến, hắn đi phía trước đại phu đi phía sau mà tiến vào bên trong.
Vừa vào liền nhìn thấy xung quanh rất bừa bộn đồ đạc đều vương vãi khắp nơi.
Tiểu Dung hành lễ, nói:" Hoàng hậu đau bụng nên..."
Không đợi Tiểu Dung nói hết đã lệnh cho người ra ngoài, bên trong chỉ còn có ba người cộng thêm Cẩn Huyên đang nằm trên giường mà lăn lộn.
Đại phu thấy vậy liền chạy tới muốn bắt mạch lại bị cô hất tay ra chân muốn đạp tới.
Tiêu Lâm như biết trước mà bắt lấy chân cô.