Trong phòng khách rộng rãi và sáng sủa, Giang Tuân và Diệp Mạn Văn ngồi đối diện nhau.
Sau một hồi im lặng, Diệp Mạn Văn đặt tách trà xuống, thở dài một tiếng: “Đúng vậy.”
Người phụ nữ luôn giữ phong thái trang nhã này, lúc này trước mặt con trai mình, không khỏi lộ ra vẻ lo lắng, như thể đang chờ đợi cơn thịnh nộ của anh.
Tuy nhiên, Giang Tuân không hề tức giận, anh hít một hơi thật sâu, nắm chặt tờ giấy ghi chú trong tay.
Trước đó, anh vẫn còn một tia hy vọng, hy vọng mình đã đoán sai, hy vọng đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
“Năm đó, mẹ đã nhờ chú Ngụy tìm cô ấy sao?” Giọng Giang Tuân khàn hơn so với trước.
“Ừ.” Người mà anh gọi là “chú Ngụy” thực chất là thư ký của bố Giang Tuân. Năm đó, muốn đưa Cố Ảnh ra nước ngoài, cần phải làm rất nhiều thủ tục, mục “người tài trợ” bắt buộc phải điền tên của mình và phải gặp mặt người được tài trợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT