Trở lại phòng, Cố Ảnh nằm trên giường sau khi tắm rửa xong, thích ứng với bóng tối và nhìn chằm chằm vào lá bùa bình an trong tay.
Tâm trí của cô quay trở lại nửa tiếng trước.
Trong cầu thang lờ mờ và yên tĩnh, sau khi Giang Tuân nói câu “biết đạo lý hay không”, cô thì thầm lại hai chữ: “Không biết.”
Giang Tuân bị cô chọc cười: “Sao em vô lý quá vậy?”
Cố Doanh vùi mặt vào lưng anh, có thể rõ ràng cảm nhận được anh cười nhẹ khi cả người anh hơi rung động.
Sau vài giây im lặng, cô lại lên tiếng: “Bởi vì sau khi em ôm anh như thế này một lúc là đã có thể dễ dàng buông anh ra hơn.”
“Hả?” Giang Tuân nghiêng đầu, lên giọng ở âm cuối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play