Cố Ảnh nghe xong ngẩn người ra, cuộn lên đọc lại đoạn chat vừa rồi, một ý nghĩ nhanh chóng nảy sinh: Có khi nào Giang Tuân từ đầu đã có mục đích nhờ cô thay băng?   
Mỗi câu anh nói giống như ném bóng, chờ cô bắt lấy.   
Thấy cô đứng bên kia không hề có ý định tiếp bóng, cuối cùng anh không còn cách nào khác phải tự mình bước tới, ép bóng vào tay cô.   
Cố Ảnh vừa bất ngờ vừa thấy buồn cười. 
Bất ngờ vì mục đích của anh là gì khi làm như vậy, cười vì anh còn có mặt này.   
Anh bị thương vì cứu cô, việc mời ăn cơm là điều bình thường, Cố Ảnh cũng không muốn nợ ân huệ ai.   
Vì vậy, cô đồng ý đến thay băng và hẹn Giang Tuân ngày mai trưa cùng ăn cơm. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play