17.

Tôi ngẩng đầu nhìn bóng người ngoài cửa, phát hiện Kỳ Vọng ở ngoài cửa cũng đã quay người lại.

Cửa mở ra, tôi và Kỳ Vọng 4 mắt nhìn nhau.

Nghĩ lại tên Kỳ Vọng này có lẽ đã sớm biết việc tôi bán đấu giá nhẫn cưới đi, nên cố tình bày mưu để tôi ngoan ngoãn nhận lỗi.

Tôi không thèm nghĩ thêm gì cả, lập tức nhào vào vòng tay hắn nhận sai:“Chồng à, em sai rồi, em không nên hồ đồ mà đem nhẫn cưới đi bán đấu giá, cũng không nên sau khi phát hiện ra còn cố giấu anh..."

"Anh cũng biết, những câu hỏi nhanh đáp nhanh 60 giây kia chẳng qua là tùy tiện nói ra, không ai sẽ coi là thật đâu. Chính anh cũng đã nói rồi, ly hôn không thể tùy tiện nói ra mà..."

Hình ảnh Kỳ Vọng bị chọc tức mà cười không xuất hiện, ngược lại, đầu bên kia điện thoại của hắn vang lên tiếng nói phá vỡ sự im lặng: "Tôi cúp máy trước, chúng ta nói chuyện sau."

Trong giọng điệu của anh có chút ngượng ngùng, nói xong anh nhanh chóng cúp máy.

Nghe giọng nói, đầu dây bên kia... là Cố Phong!

“Em mang nhẫn cưới đi bán đấu giá rồi?”

“Anh gọi điện thoại cho Cố Phong?”

Tôi và Kỳ Vọng đồng thời lên tiếng, hắn áp chế sự hoảng loạn trong đáy mắt, thay vào đó là một chút cố ý hài hước.

"Anh giải thích trước, bằng chứng Ô Mộc Tình hãm hại em là do Cố Phong cung cấp cho cảnh sát. Còn nữa, thực ra mấy năm nay anh ta đã thu thập bằng chứng phạm tội của Cung Văn Hải, bao gồm cả việc liên kết với Ô Mộc Tình đánh cắp bí mật kinh doanh của Quân Hằng."

“Những việc này tối qua anh cũng mới biết, trước mắt chuyện này còn cách thành công một bước nữa, anh ta hy vọng chúng ta có thể hợp lực, 1 cú hạ gục nhà họ Cung."

“Cho nên…. vừa nãy anh ta mới nhờ anh liên hệ hộ luật sư?"

"Đúng vậy." Kỳ Vọng gật đầu với tôi.

"Cho nên... ” Là chính tôi tự tạo phiền phức rồi tự mình tiết lộ?

"Cho nên, " Kỳ Vọng hơi nhướng mày, "Anh có đủ mọi lý do hoài nghi em cố ý nhân cơ hội nói cho anh biết chuyện em đem nhẫn cưới đi bán đấu giá, để anh cùng ly hôn với em, sau đó nối lại tình xưa với Cố Phong?"

Tuy là giọng điệu đùa giỡn, nhưng tôi có thể nghe ra được sự bất an của hắn.

Trong những ngày mất trí nhớ, tôi quả thật đã khiêu chiến cảm giác an toàn của Kỳ Vọng hết lần này đến lần khác.

Cảm giác áy náy nháy mắt lấp đầy trái tim tôi, nơi nào đó ở sâu bên trong đã hoàn toàn mềm nhũn.

Tôi vòng tay qua ôm lấy gáy hắn: “Anh còn nhớ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau không, khi chúng ta bị chủ nhiệm giáo dục dẫn đến văn phòng, em đã lén nói với anh câu gì sao?”

Kỳ Vọng quay đầu sang một bên, chau mày đứng dậy, hoài nghi lắc lắc đầu.

"Em nói chính là, Kỳ Vọng, cả đời này tôi cùng với anh không xong được đâu!”

Kỳ Vọng vươn cánh tay dài từ trên giường bế tôi lên, trên mặt nở nụ cười: “Tốt nhất là không bao giờ kết thúc.”

Chính vào lúc hai người chuẩn bị tình nồng ý đượm với nhau, một giọng nói trẻ con phá vỡ bầu không khí: "Con cũng muốn được ba ôm! "

Tôi và Kỳ Vọng đồng loạt quay đầu lại, thấy Từ Tử Ninh đang đứng che mắt Kỳ Tư Vũ, mỉm cười đầy ẩn ý.

Kỳ Vọng có chút ngượng ngùng đặt tôi trở lại giường: “Vũ Ngữ đã khôi phục trí nhớ rồi.”

Từ Tử Ninh nghe vậy thì hít một hơi khí lạnh, ánh mắt liếc nhìn tôi rồi lại nhìn sang Kỳ Vọng.

“Cô ấy cũng nói cho tôi biết chuyện đem nhẫn cưới đi bán đấu giá rồi.”

Từ Tử Ninh hai mắt trợn to hơn: "Khéo quá, tớ cũng có một tin buồn đây, buổi đấu giá từ thiện đã công bố tất cả các vật phẩm đấu giá, không thể lấy nhẫn về lại được."

Tôi không khỏi sửng sốt: "Vậy bây giờ, chẳng lẽ phải mua đấu giá nhẫn cưới về hay sao?”

Từ Tử Ninh hướng về phía tôi gật đầu.

"Cũng được," Kỳ Vọng bước tới và bế Kỳ Tư Vũ lên, "Xem ra chúng ta phải kết hôn lần nữa rồi, bà Kỳ.”

Kỳ Tư Vũ ở bên cạnh nửa hiểu nửa không: "Lại kết hôn lần nữa, mẹ và ba sẽ lại có một Tư Vũ khác nữa ư?" Ngón tay mập mạp chỉ về phía mình, cau mày nghiêm túc nói: "Nhưng mà, con thích có em gái hơn..."

18.

Một ngày trước buổi đấu giá từ thiện, weibo chính thức sẽ công bố xem trước các vật phẩm sẽ được đấu giá trên weibo.

Ngay sau khi weibo của buổi đấu giá đăng bài, Cung Tri Duyệt đã lên hot search: "Cung Tri Duyệt tặng sản phẩm mới tinh để đấu giá".

"Hot search này rõ ràng là mua như thế rồi mà vẫn có người tin, không phải thật sự có người sẽ cho rằng cô ta đang thể hiện lòng tốt mà không phải là cọ nhiệt để quảng cáo cho thương hiệu mới của mình đấy chứ?" Từ Tử Ninh ghét bỏ nhìn điện thoại

"Dù sao thì nhà họ Cung sau khi mất Quân Hằng đã bị tổn thất nặng nề, không dựa vào danh tiếng của Cung Tri Duyệt trong làng giải trí thì làm sao phất lên lại được nữa?" Tôi lo lắng chuyện nhẫn cưới sẽ bị Cung Tri Duyệt lợi dụng, vì vậy bắt đầu lo lắng đọc bình luận trên weibo.

Kết quả là, bình luận hot nhất trong bài weibo chính thức thông báo về vật phẩm được đấu giá chính là: "Dm, vật phẩm áp chót không phải là nhẫn cưới của Vũ Ngữ nhà tôi đấy chứ!"

Câu trả lời bên dưới là: "Bỏ chữ "không phải" đi, nhẫn cưới của Vũ Ngữ thường bị chụp được ở sân bay, tôi không thể nhận sai được, hơn nữa hôm trước chẳng phải Vũ Ngữ đã khoe ảnh anh rể ở sự kiện đấy sao?”

"Trời ơi, tôi nhớ Vũ Ngữ từng nói rằng nếu ly hôn, điều đầu tiên chị ấy làm sẽ là bán nhẫn cưới..."

"Trời ơi, hôm nay tôi vừa mới ăn đường của chị ấy với anh rể xong, còn tưởng rằng anh rể sẽ dẫn theo con trai tới chương trình Bố ơi mình đi đâu thế nữa cơ!"

……

Quả nhiên, câu nói Internet không có trí nhớ là lừa người, những lời nói mà tôi đã nói trước đây được người hâm mộ ghi nhớ rõ ràng.

“Vũ Ngữ, nhẫn cưới bán đấu giá của cậu lên hot search rồi!” Từ Tử Ninh đặt bảng hot search weibo tới trước mặt tôi, “Hơn nữa xem mức độ hot trước mắt, ước tính nó vẫn sẽ tiếp tục tăng. Hay là tớ xóa hot search đi ngay nhé?"

"Không cần." Tôi nhìn chủ đề hot search đang dần tăng lên, "Đợi nó lên no.1 rồi giải quyết cũng không muộn."

"Hả?" Từ Tử Ninh khó mà tin được giơ tay lên sờ trán tôi, "Không sốt mà ta, nói nhảm cái gì đấy?"

Tôi cười hất tay cô ấy ra: "Tớ không sốt, tớ chỉ muốn làm vài người hôm nay mất nhiều máu hơn mà thôi." Nếu Cung Tri Duyệt đã phí hết tâm tư để tạo nhiệt cho thương hiệu của mình, vậy thì tôi cứ khiến cho tâm cơ của cô ta trở nên lãng phí.

"Ồ ——" Từ Tử Ninh chợt hiểu ra, "Hiểu rồi!"

Không lâu sau, chủ đề "Nhẫn cưới bán đấu giá của Bạch Vũ Ngữ" đã trở no.1 hot search, khu vực bình luận và tin nhắn riêng của tôi ngay lập tức nhận được vô số tin nhắn oanh tạc, ồn ào yêu cầu tôi ra mặt giải thích.

Tôi thong thả viết một đoạn weibo: “@Kỳ Vọng, cho anh cơ hội cưới em một lần nữa.”

Vừa đăng lên không bao lâu, phần bình luận bên dưới đã bùng nổ:

“Cho nên cuộc hôn nhân này có ly hôn hay không?”

“Lầu trên có phải là độc thân từ bụng mẹ hay không thế? Phát cơm chó rõ ràng như vậy còn không hiểu?”

“Cười chết tôi mất, chị tôi: đừng hỏi, hỏi chính là khéo léo trực tiếp tặng tiền cho cuộc đấu giá từ thiện.”



Nửa giờ sau, Kỳ Vọng trả lời và repost weibo của tôi:

"Xin mọi người giơ cao đánh khẽ trong buổi đấu giá ngày mai, cho tôi cơ hội được cưới @Bạch Vũ Ngữ lần nữa."

Rất nhanh, các chủ đề liên quan tới tôi và Kỳ Vọng đều nhanh chóng lên hot search.

Trong đó, tôi thấy các chủ đề weibo liên quan đến Cung Tri Duyệt liên tục di chuyển qua lại trên bảng hot search, mỗi lần lên trên đều bị gạt xuống. Từ Tử Ninh và tôi đứng sau mọi chuyện vui đến nở hoa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play