Cả mười lăm người đều cười khiến cả phòng đều tràn ngập tiếng cười.
Sau đó, Triệu Lê và Hoàng Mao vẫn còn choáng váng hoa mắt, không ai mở miệng nói chuyện cả.
Dần dần, nụ cười của một số người thế thân trở nên cứng đờ, họ bắt đầu nhìn Lâm Tân Độ với ánh mắt cầu cứu.
Lâm Tân Độ chủ động lên tiếng trước: "Phòng riêng này được lựa chọn khá khéo, quả lựu tượng trưng cho nhiều con cái và phúc lành."
Nhóm Mãn Nguyệt hoan hô: "Tên hay thật!" Lâm Tân Độ: "Nguyên trái lựu đỏ tươi."
Nhóm Mãn Nguyệt: "Thật ý nghĩa!"
Triệu Lê hít một hơi thật sâu, luôn nhắc nhở có Ngu Huý ở đây, cậu ấy phải giữ yên tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT