Đầu rất đau, tệ hơn cả say rượu gấp mười lần.
Cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, thật đáng ghét.
"Ồn quá..." Chàng trai trẻ mở miệng khô nứt nẻ ra, cố gắng phát ra một thanh âm.
Cốc, cốc.
Tiếng gõ cửa lại vang lên thêm hai lần nữa rồi cánh cửa được đẩy mở ra.
Một luồng gió lạnh ùa vào khiến cho chàng trai tỉnh táo hơn. Kế đó, cậu ta vịn vào ghế đứng dậy, khi đứng lên, một vạt áo mềm mại trượt xuống vai.
Bộ quần áo mượt mà, màu đỏ tươi, nhờ làn da trắng mà sắc đỏ được tôn lên.
Chàng trai trẻ choáng váng.
Cậu ta chắc chắn bản thân mình sẽ không bao giờ mặc màu sắc rực rỡ như thế.
Nhìn kỹ thì, sắc mặt của cậu ta trông càng khó coi hơn. Đi chân trần, cổ áo mở rộng, mắt cá chân còn quấn một sợi dây màu đỏ làm phụ kiện.
Tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi đang làm gì?
Ba giây sau, chàng trai trẻ mơ màng tự hỏi và tự trả lời. Tôi tên là Lâm Tân Độ, có vẻ như là tôi đang ở trong một dinh thự lớn, và tôi...thật gợi tình.
Soi chiếc gương mạ vàng ở đối diện phía trước, hình ảnh bộ trang phục này thực sự vượt xa sự mô tả của hai từ ‘rực rỡ’.
Phía trước truyền đến một giọng nói không hài lòng: “Trang phục của cậu ấy nếu để ông chủ nhìn thấy chắc chắn sẽ không thích.”
Dù cách xưng hô mang theo tôn kính nhưng giọng điệu lại thoáng chút giễu cợt.
Lâm Tân Độ quay đầu nhìn về phía người đang nói. Người đó mặc một bộ vest chuyên nghiệp, mái tóc vuốt keo chỉn chu được vuốt ngược ra phía sau. Khoảng 40 tuổi, tóc hơi bạc một chút, trông giống một vị quản gia trong truyện tranh.
Không cho cậu có thời gian để kịp phản ứng, người quản gia vẫy tay, một nhóm người lập tức tiến vào. Người đứng đầu đặt một chiếc cân đo cân nặng trước mặt Lâm Tân Độ, hai người kế tiếp một bên trái một bên phải cắt móng tay cho cậu, phía sau là thợ tạo mẫu tóc đang chờ để tạo kiểu cho cậu.
Hết thảy tình huống đều có vẻ hơi kỳ lạ, Lâm Tân Độ cắn chặt lưỡi, dùng đau đớn để tỉnh táo.
Cậu không hành động hấp tấp thiếu suy nghĩ mà lặng lẽ quan sát tình hình.
Một lúc sau, vị quản gia nói một cách cứng nhắc: “Lên cân...”
Hai người vừa cắt móng tay xong liền nhanh chóng nắm lấy tay Lâm Tân Độ, kéo lên cân.
Quản gia nhìn số cân rồi nói, giọng hơi kéo dài: “Tăng thêm một ký rưỡi.”
Người bên cạnh lập tức nhanh chóng ghi chép lại số liệu.
Khoé miệng Lâm Tân Độ giật giật nhẹ. Là chợ bán thịt sao?
Sau khi kiểm tra định kỳ xong xuôi, quản gia nói: “Để cân nặng của cậu quay trở lại mức tiêu chuẩn càng sớm càng tốt, trong hai ngày tới cậu chỉ được uống bột và ăn sinh tố thay thế cho bữa ăn.”
Quản gia nhấn mạnh hai từ “thay thế”, âm thầm ám chỉ điều gì đó.
Không ăn thêm bữa, và không làm việc thừa thãi.
Trước đó tên ngốc nghếch này còn muốn hối lộ ông ta để theo dõi hành động của ông chủ, thật là ngu xuẩn.
Nói xong, vị quản gia lập tức rời đi cùng cả nhóm người, như thể không khí trong phòng có vi-rút gì vậy.
“Cái quái gì thế này?” Khi mọi người ra ngoài, Lâm Tân Độ không còn che giấu vẻ bối rối trong mắt mình nữa.
【Hệ thống số 40 luôn sẵn sàng phục vụ bạn.】
Lâm Tân Độ đột nhiên lùi lại hoảng hốt.
Thật sự là có ma!
【Không phải ma, mà là Hệ thống số 40. Mà điều đó không quan trọng, chúc mừng bạn đã nhận được cơ hội tái sinh *1.】
【Hệ thống này là một hệ thống Số Phận, hay còn gọi là Hệ thống Thay Đổi Số Phận.】
【Hệ thống số 40 sẽ đồng hành cùng bạn để thay đổi số phận của bạn.】
Cái giọng máy lạnh lẽo kia nói một tràng, Lâm Tân Độ cuối cùng cũng hiểu được một phần tình huống và nhanh chóng bắt đầu tóm tắt:
Cậu đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cũ có tên ‘Nguyệt Viễn Tinh’, chủ yếu kể về một nhóm các nam nhân vì Bạch Nguyệt Quang trong lòng mà bước vào một cuộc tranh đấu quyết liệt.
Nhân vật Bạch Nguyệt Quang trong truyện xuất hiện rất ít, ngay đầu truyện đã bất ngờ "qua đời" rồi, mãi cho đến giữa và cuối truyện thì mới đột ngột xuất hiện trở lại.
Cái mác ‘cẩu huyết’ không phải là ngẫu nhiên, mà các phân đoạn cẩu huyết về nhân vật phụ chiếm tới tận hai phần ba của truyện.
Vì Bạch Nguyệt Quang chỉ xuất hiện ở phần sau của truyện, nên ở giai đoạn đầu của truyện, nam chính đã luôn tìm kiếm người thay thế cho Bạch Nguyệt Quang để xoa dịu vết thương trong lòng, chữa lành nỗi đau nội tâm, trong đó Lâm Tân Độ là người có tính khí giống với Bạch Nguyệt Quang nhất.
Vai trò của cậu ấy ở trong sách cũng rất rõ ràng -
Nam phụ độc ác, lợi dụng nam chính mà hành hạ, nâng cao bản thân mình đồng thời hạ thấp người khác xuống, sau đó lén cấu kết cùng với nam phụ, lẻn vào phòng làm việc của nam chính để đánh cắp tài liệu, và cuối cùng chết vùi xác dưới biển sâu. - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙
Theo lời của hệ thống, kẻ thế thân ác độc ban đầu được đón vào biệt thự ngay đúng lúc nam chính vừa đi công tác xa, chưa kịp làm điều gì độc ác thì đã đột ngột qua đời, Lâm Tân Độ bây giờ cần phải thay thế hắn để diễn tròn vai.
Trước khi xuyên vào trong sách qua, cậu ấy đã ở trong bệnh viện làm một bệnh nhân thực vật suốt vài năm, hệ thống hứa hẹn rằng chỉ cần cậu diễn tốt vai diễn thì sẽ được tái sinh thêm một lần nữa.
Có thể được sống thì chẳng ai muốn chết cả, nỗi sợ hãi ban đầu tiêu tán đi, Lâm Tân Độ rất thực tế hỏi: "Vậy yêu cầu cụ thể là gì?"
【Nguyên chủ đã đột ngột qua đời.】
【Bạn phải dọn dẹp mớ hỗn độn mà kẻ đó để lại, và hoàn thành vai trò của người thay thế một cách hoàn hảo.】
【Bạn còn phải thay đổi số phận của nam chính và các nam phụ nữa.】
Lâm Tân Độ từ chối không do dự: "Tôi chọn chết."
Hệ thống số 40 bình tĩnh nói:【Đừng vội vàng quyết định như thế, trước tiên chúng ta hãy nói về vai trò người thay thế đã, thực ra nó rất dễ làm.】
"Ví dụ như?"
【Vẫn là ba cái việc cũ, đi ăn đi uống và * * *】
"......" Cảm ơn lời mời, nhưng tôi xin từ chối.
Lâm Tân Độ lại nằm xuống giường, chiếc áo choàng ngủ rực rỡ tạo ra vô số nếp gấp, giống như một đoá hoa anh đào nở rộ. Cậu đã chuẩn bị ngủ để chờ chết trong mơ.
Hệ thống cũng không khuyên nữa.
Căn phòng yên tĩnh trở lại .
Hai tiếng đồng hồ trôi qua, và trời đã xế chiều.
Giấc ngủ này rất tròn, trước khi xuyên sách, Lâm Tân Độ đã làm người thực vật vài năm, cậu nhận ra bản thân mình bây giờ rất giỏi ngủ, một một loạt những sự kiện kỳ lạ đã xảy ra như xuyên sách hay hệ thống xuất hiện, nhưng cậu vẫn có thể chìm vào giấc ngủ một cách bình tĩnh.
Không biết là ai đã kéo những tấm rèm cửa lại.
Hệ thống số 40:【Là tôi kéo.】
Lâm Tân Độ thầm nghĩ, cái thứ hệ thống này dường như có khả năng điều khiển vật thể nào đó.
Tuy nhiên nó cũng khá chu đáo, còn biết kéo rèm cửa lại để che ánh sáng.
Ánh sáng ư?
Lâm Tân Độ đột nhiên ý thức được cái gì đó, rèm cửa đã đóng lại hết rồi mà, tại sao trong phòng vẫn còn có ánh sáng lờ mờ chứ?
Khi cậu quay đầu sang bên, chiếc máy tính xách tay ở trên tủ đầu giường không biết đã được mở ra từ lúc nào.
Điều kỳ quái hơn nữa là cậu ấy hiện giờ đang thực hiện một cuộc gọi video.
Ở phía bên kia video cũng là một căn phòng sang trọng, nhưng nhìn từ cách bài trí thì trông không giống nhà ở thông thường, mà thiên về phong cách khách sạn hơn.
Kéo rèm cửa lại không thể tạo ra được bầu không khí u ám và lạnh lẽo đó được, Lâm Tân Độ từ đó suy luận rằng phía video bên kia và nơi này có sự khác biệt về múi giờ.
Những suy nghĩ hỗn độn cứ chạy qua trong tâm trí, chỉ mất có hai hoặc ba giây. Khi Lâm Tân Độ đang chuẩn bị sắp xếp lại suy nghĩ, thì đột nhiên nghe thấy tiếng cạch cạch.
Cánh cửa phòng tắm ở phía bên kia video mở ra, một người đàn ông thân hình cao lớn bước ra.
Mái tóc đối phương vẫn còn đang nhỏ nước, chiếc khăn tắm màu trắng tuỳ ý quàng qua cổ, có vẻ như là vừa mới tắm xong.
Cơ thể của anh ta dường như không được khoẻ cho lắm, làn da hơi nhợt nhạt.
Không hề có bất kỳ sự phòng bị nào, ánh mắt của hai người giao nhau qua màn hình.
Lâm Tân Độ: !!!
Cậu vội vàng đứng dậy ngay lập tức và định đóng màn hình máy tính lại, nhưng kết quả lại vô tình bị trẹo cổ vì quá vội vàng.
Rên lên một tiếng đau đớn, sau đó bàn tay định đóng máy tính lại rút về và đưa lên ôm lấy cổ.
"Xì." Lâm Tân Độ ấn vào cổ mình, đau đến mức mí mắt co giật liên tục.
Gió đêm thổi vào qua cửa sổ, người đàn ông ở phía bên kia video ho hai tiếng, tuy nhiên ánh mắt của anh ta lại vô cùng lạnh lùng và sắc bén, khiến người khác chỉ cần nhìn thôi là muốn lánh đi rồi.
"Cậu là ai?" Người đàn ông hỏi.
Trước đó anh ta đang làm việc trên máy tính, do vài ngày đã thức khuya liên tục nên mệt mỏi rồi đi tắm để thư giãn, tuy nhiên khi bước ra ngoài thì trên màn hình lại đang ở trong trạng thái gọi video.
Lâm Tân Độ thậm chí còn mơ hồ hơn cả người đàn ông kia nữa, nhưng cậu mím chặt đôi môi và không hề lộ ra vẻ bối rối.
Lâm Tân Độ biết sẽ sớm có câu trả lời gì đó được đưa ra.
Quả nhiên, thủ phạm đã lên tiếng.
Hệ thống số 40:【Là tôi đã hack vào máy tính của nam chính đấy.】
【Thân là người thay thế, cậu buộc phải tích cực hoàn thành "ba cái việc cũ".】
【Làm sao tình bạn trực tuyến lại không thể tính là tình bạn chứ!】
Chủ yếu là một mối quan hệ đồng hành!
Dù sao thì cũng chỉ cần cho người đó ngủ rồi canh chừng thôi.
Lâm Tân Độ hơi không kiểm soát được biểu cảm, trong đầu hét lớn: "Thế ngươi định thuyết phục đối phương hợp tác với cái gọi là bạn đồng hành trực tuyến như thế nào đây?"
Hệ thống số 40 vô nhân đạo đáp lại:【Nam chính chắc chắn sẽ từ chối, rồi sau đó hắn sẽ cảm thấy cực kỳ chán ghét cậu.】
【Nhưng sự từ chối của hắn và sự không hành động của cậu lại là hai chuyện khác nhau. Dù sao thì cậu cũng đã làm được điều mà một kẻ thay thế độc ác nên làm, đây là một bước nhỏ trong nhiệm vụ thay thế của cậu.】
Nhiệm vụ ư?
Lâm Tân Độ phớt lờ lời nói đó và cảm thấy ngạc nhiên khi hệ thống dường như đang giúp mình tìm ra lỗ hổng trong quy tắc.
"Chờ đã, ngươi có chắc chắn đây là nam chính không?"
Nam chính khi nhìn thấy cậu, chắc chắn sẽ không hỏi cậu là ai.
Hơn nữa...
Ánh mắt của Lâm Tân Độ tự nhiên quét từ trên xuống dưới một lần, người đàn ông ở phía bên kia video có dáng vẻ nghiêm nghị, đường nét ngũ quan sắc sảo, thân hình tuy gầy nhưng đôi mắt lại toát lên sự khôn ngoan đáng sợ.
Ngoại hình và khí chất của một người ít nhiều cũng liên quan đến tính cách của người đó.
Người bình thường gặp phải chuyện như thế này vào lúc nửa đêm chắc chắn sẽ giật mình sợ hãi, nhưng đối phương lại chỉ khẽ nhíu mày.
Chỉ thoáng nhìn qua, Lâm Tân Độ đã có thể khẳng định đây là một người bình tĩnh, lạnh lùng và tự chủ đến mức bất thường.
Một người như vậy, làm sao có thể tìm được người thay thế, thậm chí còn bảo quản gia lúc nào cũng phải đối chiếu theo thông số của Bạch Nguyệt Quang mà chỉnh sửa cậu chứ!
Hệ thống số 40 vô cảm nói:【Không chắc chắn, với tất cả sinh vật sống trước mắt tôi chỉ là những khối màu sắc năng lượng, tôi chỉ lần theo dây cáp mạng mà tìm đến người có năng lượng mạnh nhất.】
Lâm Tân Độ nhướng mày, nghe có vẻ như ít nhất thì quyền riêng tư của mình cũng sẽ được đảm bảo.
Cậu cũng chỉ là một con người, vậy nên trước mắt hệ thống thì cậu cũng chỉ đơn thuần là một khối màu sắc.
Những gì Lâm Tân Độ có thể nghĩ ra, thì Hệ thống số 40 chắc chắn cũng có thể nghĩ được.
【Nam chính không phải là người bị gió thổi có chút là ho, hắn ta phải khoẻ đến mức đủ sức giết một con bò.】
Bình thường, nam chính phải có năng lượng sự sống mạnh nhất, tuy nhiên tuy nhiên hiện tại thế giới này đang có vấn đề gì đó bất thường, xảy ra lỗi là điều khó có thể tránh khỏi.
Hệ thống kịp thời sửa lỗi và áp dụng phương pháp thử nghiệm:【Ở phòng bên cạnh có một người có mức năng lượng cao hơn, cậu hãy cố gắng qua đó ngủ cùng với người đó đi.】
Năng lượng tiềm ẩn bên trong nam chính chắc chắn là đỉnh cao của thế giới, không phải người này thì là người kia.
"......"
Nhận nhầm người? Rồi lại ngủ cùng người khác.
Ngươi không có chút đạo đức nghề nghiệp và chuyên môn nào sao?
Tiếng nhấp chuột click click.
Tiếng chụp ảnh cực kỳ ngắn gọn khiến cuộc đối thoại giữa Lâm Tân Độ và Hệ thống bị cắt ngang, người đàn ông ở bên kia video mặt không biểu cảm nhìn vào màn hình, tay đang cầm điện thoại chụp vài tấm ảnh.
Thấy người đàn ông kia có khả năng sẽ mang bằng chứng để tố cáo với cảnh sát, Lâm Tân Độ vội vàng nói: “Thật ra tôi...tôi đến đây để phỏng vấn xin việc làm.”
Một câu nói này thành công thu hút sự chú ý của người đàn ông kia.
Khuôn mặt tái nhợt của người đàn ông vì ho trước đó mà có chút hồng, động tác trên tay dừng lại trong giây lát, “Phỏng vấn ư?”
Lâm Tân Độ mỉm cười nói: “Đúng vậy, tôi muốn trình diễn kỹ năng của mình, vì bây giờ không dễ kiếm được việc làm, tôi hơi lập dị một chút. Tôi thấy trên tin tức có người biểu diễn kỹ năng hacker mà nhận được việc làm...”
Cậu nói đứt quãng rất nhiều lý do, biểu hiện ra hình tượng non nớt ngây thơ, không bao lâu sau đã làm phiền người đàn ông cảm thấy chán.
Nhưng việc làm phiền cũng có ích lợi, ít ra thì sự chú ý của người đàn ông đã chuyển từ báo cảnh sát sang ghét bỏ sự ồn ào của cậu, khi Lâm Tân Độ mặt dày hỏi hắn có thể tuyển dụng cậu không, thì người đàn ông đã trực tiếp đóng luôn máy tính lại.
Hắn không thích những người hay bày đặt khoa trương, đặc biệt lại còn là lời nói của mấy tên rác rưởi.
Không gian trong phòng một lần nữa trở lại sự yên tĩnh.
Hít một hơi thật sâu, Lâm Tân Độ lấy lại bình tĩnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Suýt chút nữa thì ngươi đã khiến cho ta phải vào đồn cảnh sát rồi đó.”
Hệ thống số 40 rất bình tĩnh nói:【Tôi là đang ngăn cản cậu đi tìm cái chết.】
Lâm Tân Độ đáp trả: “Nếu ta không được tự do thì thà chết còn hơn.” ( truyện đăng trên app TᎽT )
Hệ thống số 40 ờ một tiếng, vờ như không hiểu người này đang nói cái gì, rồi đưa luôn cho cậu một bản kế hoạch sắp xếp công việc chi tiết:
Vào lúc 8h sáng hàng ngày, cậu cần phải điểm danh trên Hệ thống người thay thế đúng giờ.
Đối với những yêu cầu vô lý của nam chính, phải luôn đồng ý mọi lúc.
Đối với những yêu cầu không thể thực hiện được thì cũng không thể từ chối ngay lập tức.
Dù mưa hay nắng, dù bệnh tật hay hoạn nạn, thì cũng không được dừng công việc lại.
Trước ngày cuối tháng, vui lòng hoàn thành nhiệm vụ mới: làm bạn * * * không ít hơn 6 tiếng một lần.
Hệ thống đột nhiên vang lên một tiếng beep, rồi sau đó sửa lại thành câu nói văn minh hơn:【Trước ngày cuối tháng, vui lòng hoàn thành nhiệm vụ mới: bao gồm cả bạn đồng hành trực tuyến, thời gian đồng hành không được dưới 6 tiếng một lần.】
【Hình phạt nếu thất bại: Chết.】
“Tôi không phải là một ngọn nến, mà muốn trao thì trao, tự đốt cháy bản thân để soi sáng cho người khác.” Lâm Tân Độ đọc xong lại ngáp dài một cái, lại nằm dài trên giường với vẻ mặt sống cũng không có ý nghĩa gì: “Hợp đồng nô lệ kiểu này tôi nhất quyết sẽ không chấp nhận.”
Hệ thống số 40 vẫn không để ý đến ý kiến của cậu, mà tiếp tục tự nói:【Lương cơ bản hàng tháng là 30.000 tệ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được trả thêm tiền thưởng, nhiệm vụ mới lần này cậu có thể nhận được 100.000 tệ...】
Bao nhiêu cơ?
Lâm Tân Độ đang trong mộng sắp chết ngồi bật dậy, bởi vì động tác lên xuống quá gấp nên cậu bị đau thắt lưng.
Hệ thống số 40 nhắc lại một lần nữa.
Lâm Tân Độ gạt đi vẻ khinh thường lúc trước, hàng ngàn chữ vọt tới cổ họng, cuối cùng tụ lại thành hai chữ mà bật ra khỏi cổ họng cậu:
"Tôi đồng ý!"
Thực ra hệ thống còn chưa nói hết về phúc lợi tiền lương, nhưng với thái độ của Lâm Tân Độ đột ngột thay đổi 180 độ thế này, cũng khiến cho Hệ thống phải sững sờ:【Lúc nãy không phải là cậu còn đang tự nguyện chết hay sao?】
Không ngờ sắc mặt của Lâm Tân Độ thay đổi, thái độ cực kỳ quả quyết nói: “Ngươi nghe nhầm rồi, ta coi sống hay chết đều như nhau.”