Bánh phô mai tan chảy trong miệng, Lâm Tân Độ dường như hiểu ra điều gì đó: “Lúc đó Nhiễm Nguyên Thanh có thể được thả ra không?”
Ngu Húy gật đầu, chỉ vào khóe miệng, nhắc nhở: “Miệng dính vụn bánh."
Lâm Tân Độ nhanh chóng lè lưỡi liếm một cái rồi nói: "Thả ra cũng tốt, tôi muốn làm cho vẻ mặt của Nhiễm Nguyên Thanh trở nên thú vị hơn nữa."
Ăn xong, cậu ta không rời đi ngay mà ngồi đó bắt đầu biên tập tin tức cho quản gia.
Lâm Tân Độ đã tính trước một số chuyện.
Ví dụ như quản gia từ lâu đã ghét Nhiễm Nguyên Thanh. Chỉ cần khiến anh ta không vui, ông ta sẽ rất vui vẻ hợp tác làm một số việc.
[Lâm Tân Độ]: Hello, nhìn tôi này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play