Ngày hôm sau, vừa sáng sớm, Lâm Tân Độ thức dậy thì cảm thấy cánh tay hơi đau.
Nhìn lại, băng gạc gần như đã rơi ra, trong móng tay còn sót lại một chút máu. Cậu hít một hơi lạnh: "Mình mộng du rồi tự làm mình bị thương ư."
Cậu vội vàng dọn dẹp hiện trường.
Khi đi vào nhà ăn, Ngu Húy liếc qua cánh tay của cậu, rồi ánh mắt dừng lại.
Lúc này, sự im lặng còn hơn cả ngàn lời nói, Lâm Tân Độ ngượng ngùng cười hai tiếng.
Sáng nay may mắn, trước khi Ngu Húy mở miệng, thì có một cuộc gọi đến, vừa nói được vài câu, anh liền đưa điện thoại cho Lâm Tân Độ.
"Là mẹ tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT