Bánh gạo nghiêng đầu phát ra một tiếng “meo meo” vô cùng đáng yêu.
Phó Hành Châu cho rằng nó đang tỏ vẻ đồng tình, anh liền đặt nó xuống, vỗ vỗ cái đầu đầy lông của nó như đang khen thưởng một đứa trẻ ngoan ngoãn: “Con ngoan, một tuần nữa cha sẽ đón mẹ của hai đứa về.”
Anh chợt liếc nhìn sang Bánh cam vẫn còn đang làm loạn trong phòng mình, rồi lại quay sang khẽ vuốt cằm Bánh gạo: “Hai ngày này dì Vương sẽ chăm sóc mấy đứa, sau khi cha đi, hai đứa nhất định phải hòa thuận với nhau đấy nhé… Đúng rồi, khi nào con có thời gian thì sang chơi với Bánh cam với nhé, kẻo nó lại cảm thấy thương tâm."
Nói xong, Phó Hành Châu chợt giật mình, sau đó anh khẽ cúi đầu.
Anh dùng một tay che mắt và rầu rĩ nở nụ cười.
"...Từ khi nào mà cha bắt đầu có thói quen lải nhải này rồi chứ."
Bánh gạo nhân lúc này rời khỏi Phó Hành Châu và lặng lẽ nhảy tới bên cạnh Bánh cam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play