"Ngộ độc kim loại nặng?" Bùi Hành Vũ như cười như không nhại lại bốn chữ này, hỏi ngược lại Đường Tự. "Cậu không phải là hổ yêu sao? Làm thế nào cắn một cái lại bị ngộ độc kim loại nặng?"
Kỳ thật sau khi nói xong cái cớ này, Đường Tự cũng ý thức được mình có thể sẽ bại lộ, vội vàng chắp vá nói. "À, anh có chỗ không biết ..."
Đường Tự giả bộ đáng thương: "Việc ô nhiễm trên ngọn núi mà tôi thành tinh thật sự quá nghiêm trọng, tôi ăn thứ không nên ăn, hiện tại toàn thân kim loại nặng vượt quá tiêu chuẩn, tôi là một đại yêu nhơ nhuốc, tôi không sạch sẽ nữa."
Bùi Hành Vũ "...”
Đường Tự càng nói càng phiền muộn, mặt mày đều nhiễm bi thương.Lúc Đường Tự nói đoạn này tốc độ nói có chút chậm.
Đương nhiên chậm, cậu căn cứ vào trí nhớ của" Đường Tự "trong đầu hiện đang lục tìm bịa ra lý do, có thể không nói lắp là đã phát huy vượt xa mức bình thường rồi.
Cuối cùng, Đường Tự Bản đưa ra kết luận:" Cho nên tôi không chỉ không ngon, ăn còn có thể bị ngộ độc kim loại nặng. "
Rốt cục đem cái cớ bịa ra xong, Đường Tự nói xong còn len lén quan sát biểu tình của Bùi Hành Vũ, chỉ sợ Bùi Hành Vũ không tin.
Bùi Hành Vũ vẫn là vẻ mặt cười như không cười kia, làm cho trong lòng Đường Tự không khỏi thầm nghĩ, này là tin hay không tin đây?
Một giây sau Đường Tự liền nghe Bùi Hành Vũ hỏi" Cậu không phải đại yêu sao? Đại yêu cũng sợ ô nhiễm kim loại nặng?"
Đường Tự cảm thấy uy nghiêm của mình bị nghi ngờ, thẳng lưng ưỡn ngực, hợp tình hợp lý phản bác. "Bằng không làm sao làm chủ non xanh nước biếc, núi vàng núi bạc đây? laoif người các ngươi chịu không nổi ô nhiễm, yêu quái chúng ta chịu được chắc?"
Đường Tự cảm thấy lúc mình nói lời này uy nghiêm đến lợi hại,lại không biết trong mắt Bùi Hành Vũ chính là một con mèo con giương nanh múa vuốt, đáng yêu đến mức tâm can run rẩy.Không hổ là mèo yêu.
Nghĩ như vậy, tay Bùi Hành Vũ lại nhịn không được ở trên đầu Đường Tự xoa xoa một phen.
Nam nhân, anh tin mà phải không?
Đường Tự quan sát sắc mặt Bùi Hành Vũ, trong lòng không chắc lắm mà đưa ra kết luận.
Đường Tự bên này tự cho là đem thân phận của mình che dấu đi, bên kia Quách Hướng Đông bị Đường Tự cúp điện thoại lại nhìn chằm chằm điện thoại di động, vẻ mặt trầm tư.
Trong lòng hắn tràn ngập nghi hoặc. Đường Tự vì sao cúp điện thoại của hắn? Có phải phát hiện ra hắn ta đang *công phu sư tử ngoạm? Hay là không lấy ra được 1 vạn đồng đó chứ?
Hay giảm phí giới thiệu một chút?
Quách Hướng Đông cũng không muốn buông tha Đường Tự, luyến tiếc phí giới thiệu của Đường Tự là một chuyện. Nguyên nhân quan trọng nhất là làm nghề này nhiều năm như vậy, ánh mắt vẫn phải có, Đường Tự lớn lên đẹp, gương mặt này tuyệt đối thích hợp với giới giải trí.
Quách Hướng Đông cũng không muốn một mực làm *tinh thám tầng dưới chót, nếu để cho hắn đào được mầm non tốt, hắn có thể thừa dịp cơ hội này bò lên trên.
*Tinh thám: Tìm kiếm ngôi sao.
Hắn cũng không biết vì sao ngày hôm qua, không, hẳn là trước khi gọi điện thoại còn muốn một vạn đồng giới thiệu này bắt buộc phải có, sau khi gọi điện thoại như thế nào một vạn đồng này liền trở thành không có cũng được?
Hơn nữa trong lòng hắn mơ hồ có một thanh âm nói với hắn. Buông tha một vạn đồng này đi, nó sẽ vì ngươi đổi lấy càng nhiều hơn.
Quách Hướng Đông càng rối rắm, thanh âm gần như trực giác này lại càng vang dội.
Cuối cùng dứt khoát cắn răng buông tha phí giới thiệu 1 vạn đồng kia.Quách Hướng Đông lại gọi điện thoại cho Đường Tự.
Không bao lâu sau điện thoại liền nhận được, Quách Hướng Đông đi thẳng vào vấn đề nói. "Đường Tự, ngày mai đến triều ca điện ảnh tìm tôi, tôi mang cậu đi gặp người đại diện."
Trong điện thoại di động truyền đến thanh âm, một giây sau một thanh âm trầm thấp mà Quách Hướng Đông chưa từng nghe qua từ trong điện thoại truyền ra, trực tiếp dứt khoát, "Nhà chúng ta nghèo, không trả nổi phí giới thiệu một vạn tệ."
Rõ ràng là đề tài lúng túng, nhưng Quách Hướng Đông lại từ trong thanh âm của đối phương nghe ra một loại cảm giác lạnh nhạt, giống như đối phương không phải đang nói ta rất nghèo, mà là đang nói hôm nay thời tiết không tệ.
Quách Hướng Đông sửng sốt một chút, phản ứng lại đối phương hẳn là bạn đời của Đường Tự. Hắn nhíu nhíu mày, đối với bạn đời của Đường Tự có chút bất mãn, cho dù là bạn đời, cũng không nên vì Đường Tự quyết định.
Nhưng mà nếu đã hạ quyết tâm không cần một vạn đồng phí giới thiệu kia, Quách Hướng Đông liền kiềm chế tính tình, nói. "Không cần một vạn, tôi làm người giới thiệu miễn phí cho Đường Tự."
Quách Hướng Đông cho rằng như vậy đối phương sẽ đáp ứng, ai lại nghĩ thu được chính là lời cự tuyệt kiên định "Không cần."
Thanh âm trong điện thoại di động truyền ra từng chữ hữu lực, giống như ngọc thạch đánh đất, "Đường Tự sẽ không ly hôn với tôi."Ngữ khí rốt cục có chập chùng.
Tay Quách Hướng Đông run rẩy, điện thoại di động thiếu chút nữa cầm không được.
Rõ ràng không có nhìn thấy người thật, nhưng nghe thanh âm của đối phương, Quách Hướng Đông vẫn là đối với khí thế của đối phương chấn nhϊếp.
Chờ hắn phản ứng lại, điện thoại đã bị người cúp máy.
Quách Hướng Đông kiên trì gọi điện thoại một lần nữa.
Lúc này nghe điện thoại là Đường Tự.
Đường Tự cũng rất trực tiếp, "Tôi sẽ không ly hôn!"
Quách Hướng Đông. "..."
Giọng cậu nói đừng run như vậy chớ! Bị đe dọa thì nháy mắt vài cái đi!
Quách Hướng Đông biết hiện tại tạm thời không thay đổi được hiện trạng, vì thế lựa chọn kế hoãn binh, "Nếu cậu không muốn ly hôn thì tạm thời không ly hôn, ngày mai đến triều ca điện ảnh tìm tôi đi."
Chờ Đường Tự sau này nổi lên, cánh cứng, còn sợ không thoát khỏi được thằng chồng hiện tại của cậu?
Quách Hướng Đông cũng không biết lấy đâu ra tự tin, cảm thấy Đường Tự nhất định sẽ nổi tiếng. Không cần nộp phí giới thiệu, không cần ly hôn, Đường Tự suy nghĩ một chút liền đồng ý, "Được, ngày mai tôi tới tìm anh"
Như thế, Quách Hướng Đông mới cảm thấy mỹ mãn kết thúc cuộc điện thoại với Đường Tự. Cơ hồ là vừa mới kết thúc, điện thoại di động của Quách Hướng Đông liền vang lên.
Quách Hướng Đông nhìn thoáng qua tên người gọi, vội vàng bắt máy.
Quách Hướng Đông cung kính nói. "Ngô ca."
Ngô ca tên là Ngô Thắng kỳ, là cấp trên trực tiếp của Quách Hướng Đông, cũng là người đại diện của truyền thông Triều Ca.
Trên tay Ngô Thắng Kỳ mang theo mấy ngôi sao nhỏ, thời gian cũng không dư dả, nói ngắn, "Đơn lần trước cậu nộp đã thông qua, ngày mai bắt đầu có thể dẫn nghệ sĩ, cậu có thể từ trong những luyện tập sinh của công ty chọn nghệ sĩ, cũng có thể tự mình đi khai quật tìm kiếm."
Quách Hướng Đông trong lúc nhất thời kích động đến nói không nên lời.
Cuối cùng cũng trở thành người đại diện!
Đường Tự chính là phúc tinh của hắn!
Đường Tự kết thúc điện thoại với Quách Hướng Đông, thật cẩn thận nhìn về phía Bùi Hành Vũ, nào biết Bùi Hành Vũ thấy Quách Hướng Đông gọi điện thoại cho cậu liền điên rồi.
Cũng may cậu vừa mới kiên định biểu đạt quyết tâm không ly hôn với Quách Hướng Đông, lý trí Bùi Hành Vũ mới khôi phục lại.
Cũng không thấy Bùi Hành Vũ yêu "Đường Tự" nhiều như vậy, sao lại liên quan đến đề tài ly hôn Bùi Hành Vũ lại phát điên vậy?
Vấn đề này Bùi Hành Vũ cũng không trả lời được.
Nhưng hắn không phát điên, vẫn rất ôn hòa : "Cậu muốn đi thử một lần?"
"Tôi muốn kiếm tiền nuôi gia đình nha!" Đường Tự vỗ vỗ ngực, đương nhiên nói.
Bùi Hành Vũ sau khi phá sản không phải không nghĩ tới ra ngoài tìm việc làm, nhưng bởi vì mọi người đều biết hắn bị chứng nóng nảy, hơn nữa tâm tình của cũng không ổn định, công việc vẫn không cố định được.
Đường Tự có đôi khi ngẫm lại, cảm thấy Bùi Hành Vũ thật sự rất đáng thương.
Nếu Bùi Hành Vũ tạm thời không tìm được việc làm, vậy cậu nuôi hắn vậy.
Là một thỏi vàng thành tinh, tiền đối với cậu mà nói thật sự không phải là vấn đề.
Đường Tự lại gần vỗ vỗ bả vai Bùi Hành Vũ, rất nghiêm túc nói. "Không cần lo lắng, tôi sẽ nuôi anh."
Bùi Hành Vũ.. "
Bùi Hành Vũ lại không đành lòng xoa xoa đầu Đường Tự một cái, đến khi xoa nắn tóc Đường Tự, sau khi Đường Tự trừng mắt nhìn hắn một cái mới thu tay lại.
Hắn cười nói:" Vậy về sau xin chỉ giáo nhiều hơn, bạn đời bé nhỏ.. "
Ngày hôm sau, Đường Tự dựa theo thời gian đã ước định đi đến triều ca điện ảnh.
Lúc cậu đến, Quách Hướng Đông đang làm thủ tục chuyển chức, liền để Đường Tự ở đại sảnh chờ hắn một lát.
Góc đại sảnh có một khu tiếp khách, Đường Tự đi tới bên kia tùy tiện tìm một chỗ ngồi xong, dựa vào sofa nhắm mắt lại.
Ký ức của" Đường Tự "mặc dù cho cậu biết kiến thức chung của xã hội loài người, nhưng rốt cuộc là ký ức không thuộc về mình, Đường Tự còn chưa thể hoàn toàn tiêu hóa hấp thu, cho nên hai ngày nay cậu có vẻ có chút chậm chạp.
Vừa lúc có thể thừa dịp lúc này tĩnh lặng lại, tiêu hóa một chút ký ức của" Đường Tự ", cùng thân thể này dung hợp tốt hơn.
Bên ngoài đã thay đổi.
Ngày mùa hè là thay đổi nhiều nhất, một giây trước bầu trời còn quang đãng, giây tiếp theo mây đen liền kéo tới.
Ai nói ban ngày không hiểu bóng tối của đêm đen?
Làn mây đen phun trào ùn ùn đến, ban ngày thoáng qua biến thành đêm tối..
Trời tối quá nhanh, đèn trong đại sảnh còn chưa kịp bật, bốn phía tối đen.
Tình cờ có người bên ngoài đi vào tòa nhà, bọn họ vừa nói vừa đi.
“Cả ngày trôi qua nhanh thật! " Một thanh niên mặc áo màu trắng cảm thán một câu, lại tiếp tục đề tài trước đó," Còn chưa tìm được diễn viên hài lòng sao? Nói thật, là do cậu có điều kiện tuyển người quá khắc nghiệt. Trên đời này làm sao có người muốn diễn viên phải…"
Chàng trai ao trắng nói liên miên, cũng không thấy bạn tốt có phản ứng, quay đầu nhìn lại, phát hiện bạn tốt nhìn khu tiếp khách ngẩn người.
Hắn theo tầm mắt bạn tốt nhìn lại, vừa lúc ánh đèn trong đại sảnh sáng lên, chỉ cảm giác như có kim quang hiện lên, đã bị đèn đột nhiên sáng lên nuốt chửng.
Cậu chàng áo trắng lắc đầu, chỉ coi như mình nhìn lầm.
Nhưng hắn vẫn nhìn thoáng qua phương hướng khu tiếp khách.
Trên sô pha màu lam đậm có một thanh niên, bởi vì khoảng cách nên không thấy rõ bộ dáng của thanh niên, nhưng anh lại không hiểu sao muốn tiếp cận thanh niên, thậm chí còn có cảm giác không rõ cảm xúc sinh ra. Anh đột nhiên hiểu được vì sao bạn tốt vẫn nhìn chằm chằm thanh niên.
Anh dùng khuỷu tay đụng vào bạn tốt," Tôi thu hồi lời nói lúc trước, cậu ấy thoạt nhìn rất thích hợp, có muốn đi qua xem một chút hay không? "
Vừa dứt lời, bạn tốt liền đi về phía thanh niên.
Quách Hướng Đông làm xong thủ tục chuyển chức, liền nhìn thấy có hai người vây quanh Đường Tự nói chuyện, bởi vì hai người này đưa lưng về phía hắn, Quách Hướng Đông không thấy rõ ngoại hình của bọn họ, cho rằng đối phương cũng là người đại diện của công ty, đến đào góc tường của hắn.
Quách Hướng Đông liền vội vã đi qua.
" Đường Tự" Quách Hướng Đông chưa đến đã lên tiếng trước.
Đường Tự nghe được thanh âm ngẩng đầu nhìn về phía hắn, hai người khác cũng xoay người lại.
Quách Hướng Đông cuối cùng cũng thấy rõ khuôn mặt của "đối thủ cạnh tranh", liền ngây ngẩn cả người.
Đây nào phải đối thủ cạnh tranh, là đạo diễn hài trẻ nổi tiếng Diệp Chi Vân và người đại diện của anh ta, Tả Khánh Viễn.
Cậu chàng áo trắng, cũng chính là Tả Khánh Viễn hỏi Quách Hướng Đông." Cậu ta là nghệ sĩ anh mang? "
Tuy rằng còn chưa ký hợp đồng, nhưng Quách Hướng Đông vẫn nặng nề gật đầu," Đúng vậy. "
"Vậy vừa vặn" Tả Khánh Viễn nói " Bộ phim mới của đạo diễn Diệp thiếu một diễn viên, nghệ sĩ này rất thích hợp, trước tiên đi diễn thử một chút? "
Công ty điện ảnh mới của Diệp Chi Vân từ trên xuống dưới đã nghe thấy, Quách Hướng Đông cũng biết Diệp Chi Vân vẫn chưa tìm được diễn viên thích hợp đóng vai nam hai. Bộ phim đầu tiên của Đường Tự là bộ phim của Diệp Chi Vân, điểm xuất phát xem như cao trong số những người mới.
Quách Hướng Đông hẳn là cao hứng.
Chỉ là..
Quách Hướng Đông yếu đuối thăm dò nói:" Xin hỏi nhân vật thích hợp của Đường Tự là.. "
"Chính là Thần Tài. "Diệp Chi Vân không đợi Quách Hướng Đông nói xong, liền chỉ vào Đường Tự nói." Anh chẳng lẽ không cảm thấy cậu ta diễn thần tài gia là *bản sắc xuất hiện sao? "
(* Sắc thái chính góc, một loại cảm giác y như hệt)
Quách Hướng Đông"..."
Lúc trước thật sự không cảm thấy, nhưng sau khi Diệp Chi Vân nói vậy, Quách Hướng Đông Càng nhìn Đường Tự vàng cảm thấy Đường Tự vào vai thần tài chính chính là bản sắc xuất hiện.
Không chỉ có Quách Hướng Đông mà ngay cả Diệp Chi Vân và Tả Khánh Viễn cũng trầm mặc theo.
Ba mắt đồng loạt nhìn về phía Đường Tự.
Bọn họ nghĩ không ra, Đường Tự là một tiểu thịt tươi dáng người cao gầy ngũ quan tinh xảo, khí chất của cậu vì sao lại phù hợp với thần tài như vậy?
Là loại nhìn thấy sẽ nhịn không được muốn quỳ xuống bái lạy vài cái.