Tiêu Kỳ Nhiên thu điện thoại di động, lấy tay ấn mi tâm, nhắm mắt an thần. Tiết An đang ngồi ở ghế phụ đang sửa sang lại văn kiện, quay đầu lại hỏi:

“Tiêu tổng, chúng ta hiện tại đi đâu?”

Chiếc xe ra khỏi nhà để xe của tòa nhà. Vào mùa thu ở Vienna, trời tối rất sớm, ánh đèn đường bắt đầu sáng lên, chiếu qua cửa sổ.

Đợi một lát, thanh âm của Tiêu Kỳ Nhiên từ phía sau truyền đến: “Đến hoàng cung Vienna.”

Tài xế nghe được từ hàng ghế sau phân phó, trực tiếp quay đầu xe hướng về phía hoàng cung.

Từ vị trí hiện tại đến Hoàng cung Vienna, có lẽ phải gần hai giờ, sớm nhất cũng phải tám giờ mới tới, Tiết An nhắc nhở anh có muốn ăn chút gì đó giữa chừng hay không, Tiêu Kỳ Nhiên nói không cần.

Anh đã nhẫn nại hồi lâu, không thể chần chừ thêm nữa.



Trên đường có chút kẹt xe, chờ Tiêu Kỳ Nhiên đến hoàng cung đã chín giờ rưỡi.

Xe dừng lại trước hoàng cung, anh vừa bước ra liền có người đi lên nghênh đón, thân thuộc dẫn anh đi vào.

Người giúp việc hoàng thất lớn tuổi đều biết Xerxes, họ biết được quan hệ giữa anh và thành viên hoàng thất, tự nhiên sẽ không làm anh trễ nải.

“Điện hạ Franser IV cùng hoàng hậu đang du ngoạn bên hoa viên, còn có một vị khách tôn quý cũng ở đây.” Người giúp việc của điện hạ cẩn thận nhắc nhở:

“Là một vị khách mà Hoàng hậu gặp trong nhà hát ngày hôm nay. Nếu ngài quan tâm, có thể kết bạn với cô ấy.”

Mi tâm Tiêu Kỳ Nhiên khẽ nhíu lại, hơi lễ phép gập đầu.

Anh đương nhiên là quan tâm, nếu không cũng sẽ không xuất hiện ở chỗ này.

Hoàng hậu Tiana luôn rất nhiệt tình với khách mời, không chỉ mời Giang Nguyệt đến cung điện chơi, mà còn đưa cô đến thăm khu vườn Wendy yêu thích của mình.

Ban nãy cùng nhau dùng bữa tối trong phòng khiêu vũ hoàng gia, bây giờ lại kéo cô đi thưởng thức Casablanca chỉ mở cửa vào ban đêm.

Vienna đang vào mùa đông, nhiệt độ ngoài trời về cơ bản là khoảng năm đến mười độ, nhiệt độ ban đêm thậm chí có thể giảm xuống âm.

Đây vốn là thời gian hoa cỏ ngủ đông, nhưng trong hoa viên này vẫn như cũ bốn mùa như mùa xuân, là nhiệt độ thích hợp cho hoa nở.

Đây là khu vườn nóng bỏng mà Fraser IV đặc biệt xây dựng cho nữ hoàng yêu quý của mình, chỉ để làm hài lòng cô ấy.

Giang Nguyệt và Hoàng hậu Tiana đang uống trà tại đình trống màu vàng ở trung tâm hoa viên. Xung quanh đình có hình vòng cung sáng lên những ngọn đèn mơ mộng, cùng muôn hoa giao nhau rực rỡ.

Bước chân Tiêu Kỳ Nhiên dừng lại.

Hai cô gái đang nói chuyện vui vẻ, Giang Nguyệt trong tay cầm chén hồng trà, tay còn lại nhẹ nhàng dùng thìa nhỏ khuấy một cách khéo léo để không đụng phải vách chén.

Về mặt nghi thức, cô luôn thanh lịch và kiêu ngạo như một công chúa.

Giang Nguyệt mặc một chiếc váy dài nhung rất đẹp, tuy không quá trang trọng, nhưng trong trường hợp như vậy rất thích hợp.

Trang sức của cô cũng rất đơn giản, mái tóc dài xõa xuống, gương mặt mềm mại dịu dàng, khí chất thong dong hào phóng.

Mặc dù ngồi đối diện là Hoàng hậu Vienna cao quý nhất, Giang Nguyệt vẫn có thể cùng đối phương nói chuyện vui vẻ, không lộ ra chút khiếp sợ nào.

Tiêu Kỳ Nhiên nhìn cô như vậy, nhớ tới tối hôm qua mặt cô đỏ bừng, chui vào trong ngực anh, liền không khỏi cười lắc đầu thở dài.

Bận rộn vất vả cả ngày, giờ phút này nhìn thấy cô, ánh mắt anh dần dần trở nên thong thả nhu hòa.



“Xerxes, anh đây là đang chen vào niềm vui của người khác đó.” Nhìn Tiêu Kỳ Nhiên muốn dẫn Giang Nguyệt đi, trên mặt Tiana toát ra bất mãn, còn cố gắng tranh thủ:

“Vì sao không thể để cho cô ở lại lâu đài một đêm? Tôi rất thích cô ấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play