Mưa rơi xuống, hơi thở ẩm ướt lan tràn, một con đường nhỏ khác thỉnh thoảng có mấy người đi ngang qua, nhưng không chú ý nhiều bên này, vừa nói vừa cười rời đi.
Mái tóc đen của Thanh Mộc ướt đẫm, vài sợi dán lên da thịt, đôi mắt nhướng lên vẫn duy trì xu hướng cong cong, vẽ ra một vầng trăng non trong trẻo, ý cười bên môi hiếm thấy không trộn lẫn bất kỳ tâm tư nào, tựa hồ chỉ là cười, vì vậy lộ ra vài phần dung túng cùng thuận theo.
Tôi trầm mặc không nói, nhìn “Thanh Mộc” cầm ô, lưng cậu ấy thẳng tắp, thon dài như trúc, giọt mưa rơi lên người cậu ấy, theo đó trượt xuống, vốn thiên về mặt mày diễm lệ mất đi tính công kích, ở trong mưa giống như được làm từ pha lê yếu ớt.
"..." Cậu ấy dời ánh mắt nhìn về phía mặt đất trước, dừng lại vài giây, lại bất giác dời về.
Kiểu người này, làm sao có thể lần đầu tiên gặp mặt đã thích tôi chứ? Tôi không hiểu.
Tôi cho rằng coi như là Thanh Mộc chân chính thích tôi, cũng là trải qua một đoạn thời gian rất dài mới có thể động tâm.
Người thường xuyên tràn ngập oán độc, hận thù tâm tư, dễ dàng như vậy liền thích một người sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT