Ngày hôm sau, ánh nắng mặt trời buổi sáng xuyên qua cửa sổ, thói quen thức dậy tự nhiên hình thành trong kỳ nghỉ khiến tôi rất lâu sau mới mở mắt.
Rửa mặt, ăn uống, bật TV, mắt tôi mơ hồ, gặm bánh mì, chờ đợi âm thanh của chương trình truyền hình vang lên trong phòng, tôi mới từ từ nhớ ra tôi đã quên mất cái gì đó?
Động tác ăn bánh mì chậm lại và cuối cùng dừng lại.
...... Chờ đã, còn Thanh Mộc đâu?
Trước kia cậu ấy đều chủ động tới lải nhải, khiến tôi đau đầu.
Tôi tượng trưng đi dạo một vòng trong phòng: "Thanh Mộc?”
Gõ cửa phòng khách, không ai trả lời, sau đó mở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play