Thật sự, vị trí người bình thường liếm qua luôn lưu lại một ít hương vị kỳ quái, nhưng Thanh Mộc thì không.
...... Hương vị tràn ngập trong không khí lại có mùi thơm, còn có thể nhiều hơn chút nữa.
Tôi đã sớm bị hành vi quấy rầy của cậu ấy làm hết sợ, không khỏi ở trong bóng tối cẩn thận quan sát khoang miệng khẽ mở của cậu ấy.
Đầu lưỡi của cậu ấy giống như con chó nhỏ liếm liếm ở cổ tay, có thể thấy sắc mặt của thiếu niên vô cùng đỏ, mang theo một chút màu sắc đặc biệt.
Vẻ mặt hơi híp mắt mê ly của cậu ấy cho tôi một loại ảo giác như cậu ấy đang phiêu phiêu, bị nghiện, ánh mắt mờ mịt nổi lên một tầng nước mỏng manh như sương trắng, làn da bên cạnh nốt ruồi lệ chí trong khoảnh khắc dâng lên màu đỏ nhàn nhạt, khiến tôi lập tức nổi da gà toàn thân.
Tôi vội vàng nói: "... Được rồi, chúng ta mau ra ngoài”
Thanh Mộc thu lưỡi lại, đè lên ôm lấy cả người tôi, lười biếng nói: "Thi Tự Lý, nơi này thật tối, sợ quá”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play