Khi Thanh Mộc ở trước mặt tôi, tôi luôn quên đi mặt xấu của người đàn ông này.
Ngay cả khi cậu ấy hùng hùng hổ hổ cũng trở thành đồ trang trí (nghe nhiều liền bỏ qua), cho tới bây giờ cậu cũng chưa từng nói câu nào đâm vào tim tôi.
May mắn thay, chúng tôi đã không nói, nếu không chúng tôi chắc chắn sẽ lục đục ngay từ đầu và sẽ không bao giờ có thể làm lành.
Tôi luôn thấy cậu ấy vênh váo, khinh thường người khác, nhưng Thanh Mộc cũng không phải không thông minh, nên khiến tôi có loại ảo giác cậu ấy vô cùng tuỳ tiện.
Sau khi tôi tỉnh lại, đuổi Thanh Mộc xuống giường ——thất bại lớn, cậu ấy đặc biệt thích thứ thoải mái hơn, cũng không bao giờ làm bản thân chịu thiệt.
Trong phòng bệnh tựa như khách sạn này, thoải mái nhất chính là cái giường mềm khổng lồ này.
Cậu ấy còn hàm oán nói: "Thi Tự Lý, tôi nằm trên sô pha hai ngày rồi—— đau chết rồi, nếu không nằm trên giường mềm mại, cả người tôi không thoải mái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT