Tôi thật sự bị chuyện vừa rồi làm cho đầu óc đoản mạch, chỉ lo che mắt lại, đầu Phú Giang đụng phải tựa lưng chỉ còn lại cái khung rỗng, rõ ràng không dùng bao nhiêu sức lực, cậu ấy cũng vô cùng ra vẻ rít lên một tiếng.
Tôi cảm nhận được một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy cổ tay mình, ngay lập tức oán thán: "Thi Tự Lý, đau quá, sao cậu lại bịt mắt? Những người khác muốn nhìn thấy tôi không cho nhìn”
...... Mẹ kiếp.
Cậu ấy đứng thẳng dậy, ra sức muốn dời bàn tay che tầm mắt của tôi ra, tôi có thể cảm giác được hô hấp nhẹ nhàng của hắn đang tới gần.
Giống như một con vật đang bóc tay tôi bằng móng vuốt của mình, bàn tay tôi di chuyển mà tôi cũng không mở mắt.
May mà tôi ngồi ở vị trí gần mép đùi của cậu ấy, cũng không đụng phải cái gì không nên đụng.
Tôi muốn leo xuống khỏi đùi cậu ấy, vừa mới cẩn thận đặt một chân lên mặt đất, ngón tay của cậu ấy theo sát, đè mí mắt đang nhắm chặt của tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT