Cuối cùng Thanh Mộc thật sự ngồi không yên, kéo tôi ra ngoài, tôi cũng không thể nào thật sự đi đến cửa hàng xa xỉ, cho nên đi bừa bãi trên đường phát hiện một phòng trưng bày tham quan miễn phí, vì vậy liền hợp tình hợp lý đi vào.
Tôi đã không đến phòng trưng bày bởi vì tôi không có nhiều tế bào nghệ thuật.
Phòng trưng bày được trang trí đơn giản sáng sủa, trước cửa treo một biểu ngữ lớn, trên đó có ảnh nghệ thuật của họa sĩ, mấy chữ to Thanh Thủy Lăng ở dưới ảnh với hiệu ứng nổ tung.
Có vẻ là một hoạ sĩ nổi tiếng.
Bên trong cũng có rất nhiều người, mấy phóng viên còn đang phỏng vấn, tiếng máy ảnh trắng xoá lấp lánh khiến Thanh Mộc lập tức thay đổi sắc mặt, đi thẳng một con đường khác, tôi không đi theo cậu ấy, từ bức tranh trừu tượng ở lối vào tôi xem đến tận bức chân dung bên trong.
Có một loạt rất nhiều bức tranh, cũng là nơi thu hút nhiều người xem nhất, một người đàn ông tóc rong biển hoặc ngồi hoặc nằm trên bãi biển, nông thôn hay thành phố, họa sĩ vẽ người đó lười biếng và xinh đẹp.
Nhưng cả ngày nhìn khuôn mặt quen thuộc của Thanh Mộc, tôi có miễn dịch rất mạnh, chỉ là lễ phép thưởng thức một lượt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play