Thời gian quay trở lại thứ sáu, sau giờ học.
Trận hỗn loạn xảy ra đột ngột trong trường lại lập tức bị đè xuống, tuy nói toàn bộ quá trình giảng dạy của giáo viên kia đều xoay quanh hai chữ Phú Giang, nhưng không ai cảm thấy kỳ quái.
Thanh Mộc ngâm nga bài hát không biết tên từ cổng trường đi ra, những bức ảnh kia bị mọi người cướp đoạt, lúc này sàn nhà trong khuôn viên trường sạch sẽ, sự việc nhìn như kết thúc, thật ra là bị che giấu, mọi người chờ đợi động tĩnh khác.
Nhưng những người đó không thể lưu lại một chút dấu vết trong lòng Thanh Mộc.
Anh chỉ quan tâm đến bản thân, chỉ quan tâm thứ mình muốn nhìn thấy, muốn quan tâm, anh chán ghét đau đớn của cái chết, nhưng cũng chán ghét đặt tinh thần của mình ở chỗ bè lũ châu chấu kia.
Mà muốn khiến anh thu liễm càng là chuyện không thể nào, anh hưởng thụ cảm giác được mọi người vây quanh*, huống chi, bản thân anh chính là vũ khí lợi hại hấp dẫn người khác, mặc dù anh vô tâm, cũng sẽ hấp dẫn những người bị dục vọng xấu xa, khát vọng khống chế, chi bằng tự mình hưởng thụ hết tất cả.
*Chúng tinh phủng nguyệt: Những ngôi sao vây quanh mặt trăng, ý chỉ một người là trung tâm được mọi người chú ý, vây quanh.
Thật sự sợ đau, nhưng cũng thật sự hư vinh.
Thiếu niên tóc đen mỗi một lần đi ngang qua, đều sẽ có người qua đường lặng lẽ thán phục vẻ đẹp của anh, anh làm như không nghe thấy, mắt không chớp mắt, khóe môi mang theo nụ cười, như một trận gió thổi qua, bước chân không ngừng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT