Từ ngày Trần Quát nôn ra máu, hắn liền bị bệnh không dậy nổi, gầy gò đến mức không nhìn ra bộ dạng ban đầu, giống như người sắp chết.
Thẩm Gia nói cho Thẩm Như nghe, nàng ấy nghe xong chỉ lạnh nhạt nói: “Yên tâm đi, người như hắn sẽ sống rất lâu, sẽ không xuống địa ngục sớm như vậy đâu.”
 “……”
Thẩm Gia á khẩu không nên lời, nàng lặng lẽ kéo lấy Hoài Ngọc nói: “Ta cảm thấy Trần Quát …. Cũng rất đáng thương, Thẩm Như đối với hắn thật sự quá máu lạnh rồi.”
Hoài Ngọc nhìn nàng liếc một cái, tức giận nói: Nàng lại đồng tình với hắn sao” Lúc hắn ta đánh người, sao nàng không cảm thấy hắn ta đáng thương?”
Thẩm Gia nhớ lại, liền hỏi: “Vậy huynh cảm thấy, Trần Quát từng yêu Thẩm Như sao?”
Mấy ngày nay, Thẩm Như thờ ơ lạnh nhạt, nàng thật sự nhìn không ra, nếu như nói Trần Quát không yêu Thẩm Như, vậy tại sao sau khi Thẩm Như chết hắn lại khóc đến mức tan nát cõi lòng như vậy chứ? Bộ dạng kia của hắn nhìn không giống như giả vờ chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play