Đôi mắt của Trần Quát sáng đến kinh người, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Cho dù nàng ấy có chết, thì nàng ấy cũng sẽ không tự nhảy xuống sông tự vận mà là bị kẻ gian ác hại chết! Ta muốn khám nghiệm tử thi!"
Mọi người nghe vậy, hóa ra hắn ta thực sự tin rằng người đã khuất là phu nhân của mình, nhưng hắn ta chỉ không dám thừa nhận, hoặc là không muốn thừa nhận.
Thôi Văn Thăng một là cảm thấy hắn thật đáng thương, hai là vì hắn ta là anh rể với Phù Phong Vương, cũng không muốn xúc phạm hắn ta, hơn nữa, người chết là trưởng tỷ thân sinh của vương phi, hắn cũng không dám lơ là, suy nghĩ một lúc, hắn gọi cho một người hầu lâu năm có năng lực, yêu cầu hắn ta nhanh chóng vào thành tìm một người khám nghiệm tử thi tới.
Hơn nửa giờ sau, người khám nghiệm tử thi vội vàng xách hòm dây đi tới, đi cùng với một quan viên đội mũ gạc đen, mặc trường bào màu xanh cổ tròn, trên ngực có một khối sắc chỉ, không ai khác chính là huyện lệnh Ngô Đạo Thành của huyện Sơn Dương.
Ngô Đạo kinh ngạc dừng bước, ngạc nhiên ngi ngờ đánh giá Hoài Ngọc, có chút không thể xác định được hắn có phải là khách không mời đến thăm tử tù đêm hôm đó hay không.
Đêm đó hắn cầm đao ra chém đầu hai tên cai ngục một cách vô cảm, Ngô Đạo Thành sợ đến mức ngã xuống đất và tru lên như một con lợn, tưởng rằng mình không thể thoát khỏi cái chết, ai ngờ người này dẫn Doãn Tú Nhi ra ngoài, khi đi ngang qua, hắn đã ném xuống một chiếc túi gấm.
Sau khi Ngô Đạo Thành mở ra thì mới biết trong túi đó chứa đầy vàng, hắn giấu vàng như kẻ trộm, đồng thời gọi hai nha dịch trực đêm vào, chôn hai cỗ thi thể không đầu này, thề sẽ giữ lại bí mật chuyện này trong bụng, nhưng ai ngờ hôm nay lại gặp mặt trực tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT