Đêm đó, Thẩm Như sốt cao, thần chí mơ hồ, nói mê sảng.
Hỷ Nhi vội vàng gọi Điền thị tới, trời mưa, xuống núi vào ban đêm rất nguy hiểm, nàng chỉ có thể đợi đến bình minh rồi mới đi mời đại phu đến. Cũng may, khi còn trẻ Lãnh sư gia đã bôn ba khắp bốn phương trong nhiều năm, lại thông thạo y thuật, nên đã châm cứu giúp nàng, lúc này mới hạ sốt.
Ngày hôm sau, đại phu lên núi khám cho nàng, nói rằng ngũ tạng của nàng bị suy nhược lại dầm trong mưa lạnh nên mới bị sốt nặng đến như vậy, ông kê cho nàng vài liều thuốc bổ ôn hòa, điều trị từ từ.
Thẩm Như bệnh đã lâu, khi tỉnh lại, nàng nhìn thấy ở đầu giường một đôi giày sa tanh màu xanh lam quen thuộc, đôi giày này do nàng khâu từng mũi một, đường khâu rất tinh xảo, nàng nhớ rõ là đã đưa đến phòng của Tạ Dực.
"Tại sao lại ở chỗ này?"
Hỷ Nhi một mực túc trực bên bên giường nàng, sau khi nghe điều này, nàng liền đáp: "Cái này là do thủ hạ của Thất gia tên là Lai Vượng đưa tới."
Thẩm Như dùng ngón tay vuốt ve đôi giày một chút, hỏi: “Lúc ta bệnh, hắn... Có đến thăm ta hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play