Nhà họ Khương đều là người cần mẫn, chẳng ai là kẻ lười biếng cả, có lẽ cũng có người muốn lười, nhưng trước kia có Khương lão thái nhìn chằm chằm như thế, ai mà dám lười. Hơn nữa Khương lão thái cũng không có nhìn người ta rồi ở không, chính bà cũng đi việc, hơn nữa dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ lại lưu loát.
Thời gian này là ngày mùa, người trong thôn có ai mà không bận rộn chuyện đồng áng đâu, làm gì có ai rảnh rỗi để lo chuyện nhà cửa phòng óc, cứ qua loa cho xong rồi tính. Nhưng đại phòng nhà họ Khương lại lau dọn sạch sẽ, quét tước ngăn nắp, người trong thôn đều thấy hiếm lạ.
“Nhà các ngươi làm sao thế, cứ lau lau tẩy tẩy suốt, ta thấy còn tháo chăn mền ra giặt nữa chứ.”
Khương lão thái chẳng nói gì cả, chỉ nói thời tiếng quá nóng, trong nhà thối hoắc, nhà người không lau cũng không cho nhà ta dọn dẹp sạch sẽ thơm tho à? Đối phương lắc đầu không nói gì, cũng không dám ló đầu vào trong tường nhà lão đại gia nhà họ Khương để xem. Từ ngày nhà họ Khương phân gia đến giờ, thật ngoài dự đoán là Khương lão thái sống với nhà Khương lão đại lại rất tốt.
Ngoài ruộng trong nhà đều bận việc, suốt mấy ngày nay Khương Nhị Miêu cũng không rảnh rỗi, dậy sớm cho gà cho heo ăn xong lại dọn dẹp quanh nhà, sau đó hắn đi cắt cỏ heo, tẩy tẩy lau lau, buổi chiều phải cầm lưỡi hái ra ruộng cắt lúa, ngay cả Khương Tam Hoa mới bảy tuổi còn phải ở nhà trông Đậu Đậu, buổi chiều thì đeo giỏ tre đi sau mông nhị ca mình nhặt lúa bỏ vào.
Nhà trong thôn ai cũng thế cả, vội vàng bận rộn, chỉ sợ lỡ như trời mưa thì hỏng hết cả lương thực.
Cắt lúa xong cũng không nhàn. Còn phải tuốt lúa ra, phơi khô xay xác, sau đó cho vào trong túi, từng công đoạn đều rất vất vả, khiến người ta mệt đến độ lả cả người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT