Sọt đậu tương lần trước bán sớm mấy ngày, lại dọn dẹp sạch sẽ, một sọt có thể bán khoảng bốn mươi tám văn tiền, Khương Đại Tráng thu tiền, Nhị Miêu nói hay quay về mua chút thịt đi? Tam Hoa cũng không ăn bánh bao nhân thịt, lại cho thêm mấy văn là đủ tiền mua một cân thịt mang về rồi.
Khương Đại Tráng sợ về nhà sẽ bị bà nội mắng, nhưng không chịu nổi đệ đệ muội muội năn nỉ, đành phải cắn môi đi mua ít thịt, có gì về nhà bà nội mắng thì hắn chịu là được.
Chạng vạng, ba người quay về thôn của mình.
Từ sau khi nhà họ Khương phân gia, ban đầu cũng không đắp tường làm gì, dù sao thì đắp tường cũng tốn công tốn sức lại tốn tiền. Kết quả là chẳng được mấy ngày, Khương lão thái đã bảo đại nhi tử của mình và Đại Tráng dùng ít đất đỏ trộn nhão trồi đắp đỡ một bờ tường.
“…Phi, sau lưng thì lẩm nhẩm lầm bầm, có bản lĩnh thì nói trước mặt ta nè.” Khương lão thái hôm đó giận đến độ đứng ở giữa sân mắng to: “Đã phân gia cả rồi thì sao, ta và lão nhân kia cũng là cha, là nương các ngươi. Bây giờ làm sao hả, còn nói bọn ta lấy bảy lượng à, bảy lượng đó bọn ta không được cầm à? Lúc đó phân gia ai cũng nói được nói tốt, tùy ý cha nương, sau lưng thì cứ nhắc mãi, cái đồ bất hiếu.”
Lời này tương đối nghiêm trọng, sau đó mấy đứa nhi tử kia đều nhận lỗi với nương, sau đó mắng tức phụ nhà mình một trận, mấy cô con dâu kia kia ấm ức, nhỏ giọng khóc lóc nói mình có nói gì đâu.
Khương lão thái nghe thế thì thuận thế kêu la khóc lóc, mắng đám nhi tử bọn họ phân gia rồi xa cách, không còn hiếu thuận, chỉ biết che chở con dâu, mấy đứa con dâu này bất hiếu, suốt ngày chỉ biết nhớ thương mấy lượng bạc mua quan tài trong túi cha nương mình…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT