Sầm Việt và Tề Thiếu Phi ngủ một giấc thật ngon lành, có lẽ là vì trong lòng không có chuyện gì trăn trở nữa, hơn nữa giường đệm trong nhà cũng ngủ ngon, nên khi tỉnh lại ngoài trời đã nhá nhem tối, Mai Hương đứng ở cửa chờ, vừa nghe bên trong có động tĩnh thì vội vàng lên tiếng.
“Vào đi, có chuyện gì à?” Sầm Việt gọi người đi vào.
Mai Hương đẩy cửa, bước vào bên trong, hỏi tam thiếu gia và tam tề quân có muốn dùng cơm hay không.
“Mở cửa sổ trước đi cho thoáng khí, chút nữa hẳn dùng cơm.” Sầm Việt vừa ăn một bữa cơm trưa nhiều chẳng khác gì ăn tiệc, bây giờ không đói bụng nên nói: “Chiều nay ăn gì? Thanh đạm một chút thì tốt.”
Mai Hương mở cửa sổ ra, cười nói: “Lưu ma ma nói buổi trưa tề quân ăn hơi ngấy, chắc là chiều nay muốn ăn đồ thanh đạm một chút, nên đã nấu một nồi cháo, làm thêm tý rau trộn, tề quân muốn ăn thêm gì không?”
“Đúng rồi, tề quân, trứng ủ lần trước tề quân làm cũng đủ ngày rồi, nhưng mà chúng ta vẫn chưa dám tháo lớp bùn ra.”
Sầm Việt lập tức nói: “Đúng rồi, suýt thì quên mất còn có cái này, ôi, suốt đường đi ta toàn nhớ nó thôi.” Y vừa nói vừa mặc áo khoác ngoài, rồi quay sang nói với A Phi vẫn còn đang ngủ nướng: “Ngươi ở đây lăn lộn đi nhé, ta đi xem trứng của ta đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT