Bởi vì đã qua giờ cơm trưa nên cả ba người Lưu ma ma đều đã dùng cơm, bây giờ họ đứng ở trong sảnh chính, tư thế sẵn sàng hầu hạ tam thiếu gia và tam tề quân dùng cơm. Thật ra Sầm Việt không có thói quen được người hầu hạ như thế, nhưng y cũng biết là ba người họ rất nhớ A Phi, nên không kêu ba người lui ra như bình thường mà chỉ yên lặng dùng cơm.
“Tính ra phủ huyện lớn thật.” Sầm Việt mở miệng trước.
Mai Hương và Tiểu Cúc lập tức tập trung tinh thần, Sầm Việt vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm với mọi người: “A Phi kể cho mọi người nghe đi.”
“Đúng rồi đó.” Tề Thiếu Phi vui vẻ gật gật đầu: “Việt Việt dẫn ta đi ăn bột cá, còn có bánh hoa quế tròn tròn ngọt ngọt nữa.”
Bạn nhỏ ra ngoài du ngoạn trở về, trong lòng có cả tá chuyện muốn nói với người trong nhà.
Sầm Việt nói: “Lần đầu ra ngoài nên không có nhiều kinh nghiệm, không mang theo chăn đệm gì cả.”
“Đúng rồi, ngày đầu tiên rất vất vả.” Tề Thiếu Phi ra vẻ đáng thương hề hề nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT