Đỗ thị nghe tiếng kêu, gấp gáp nói: “Hay là Thiếu Phi lại đánh Thiếu Tu…”
Trước kia cũng từng có chuyện như vậy, lần nảy Đỗ thị nghĩ cảnh cũ tái diễn nên không làm bộ mà gấp thật, mụ ta gần như chạy đi, trong lòng oán hận muốn chết, cái tên ngốc Tề Thiếu Phi này, đầu óc thì không dùng được nhưng sức rất lớn, đừng có đánh bảo bối của mụ ta bị thương đấy.
Tề lão gia cũng nghe thấy, mặt trầm xuống, mắng một câu Tề Thiếu Phi kỳ cục rồi cũng đi về phía sương phòng. Lâm di nương và Trình di nương cũng đuổi theo, đỡ lão gia, không ai dám khuyên bảo.
Sương phòng phía đông mở toang, mọi người nối chân nhau đi đến, đương nhiên là Đỗ thị chạy đến trước, mụ ta nhìn thấy nhi tử của mình nhào đến muốn đánh Sầ, Việt, Tề Thiếu Phi thì đứng khóc, cụ diện này không giống Đỗ thị tưởng tượng, khiến mụ ta đứng ngốc ở đó.
Mụ ta không kịp kêu Tề Thiếu Tu dừng lại thì Tề lão gia và hai vị di nương cũng đến.
Vì thế mọi người đều thấy cảnh Tề Thiếu Tu đánh Sầm Việt, Tề Thiếu Phi thì đứng một bên khóc lóc.
Tề lão gia suýt chút nữa đã mắng là nghịch tử, nhưng nữa chừng ông dừng lại, đổi thành súc sinh, lần này là Tề Thiếu Tu bị mắng. Ấy thế mà Tề Thiếu Tu vẫn còn kêu gào nói ta đánh chết ngươi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT