“Đi rồi lang quân.” Mai Hương tự mình đưa Nhị Miêu ra cửa.
“Đáng thương, đế giày sắp hỏng đến nơi rồi.” Lưu ma ma lên tiếng thở dài, nhưng mà bà ta cũng không giúp được cái gì, cuộc sống thế nào phải dựa vào chính mình, nếu khi gặp khó khăn mà có người giúp đỡ thì đó chính là ông trời có mắt thương xót cho ngươi, để ngươi gặp được quý nhân.
Còn nếu không có thì cũng chẳng còn cách nào, chỉ có thể tự mình cố gắng vượt qua.
Sầm Việt gật gật đầu, cũng dặn dò người trong tiểu viện: “Nếu như lần sau Nhị Miêu có tìm đến thì cứ cho hắn vào đi.” Ngoại trừ A Phi và Tiểu Cúc, ai cũng nhìn ra nhà Nhị Miêu rất khó khăn.
Lưu ma ma trả lời một tiếng, Nhị Miêu đây là gặp được quý nhân giúp đỡ.
“Lúc nãy còn nói nhàm chán, bây giờ có việc để làm rồi.” Sầm Việt không nha9c1 đến Nhị Miêu nữa mà nói với A Phi: “Nhanh đi trồng mầm cây dâu tây thôi, mai mà hai ngày trước A Phi đã dọn xong vừa rồi, còn tưới nói, bây giờ trồng xuống là được, xem như không uổng phí công sức.”
Lưu ma ma cũng lất lại tinh thần, bà ta sợ trễ giờ đến tiền viện. Sầm Việt nói không vội, từ đây đến chiều còn lâu lắm, Lưu ma ma lại nói thời gian không nhiều, hỏi tề quân trưa nay muốn dùng gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT