Mai Hương cắn cắn môi, tuy rằng tề quân không nói gì, nhưng nàng biết tề quân đã nhìn ra điều gì đó, nhất thời xấu hổ đỏ mặt.
Sầm Việt dùng giọng điệu bình thường nói: "Muốn thành gia lập thất là chuyện thường tình, không có gì phải xấu hổ cả." Mai Hương gan dạ, có dũng khí, đây cũng là chuyện tốt.
"Bất quá ta nghĩ, học hỏi thêm chút gì đó cũng không có gì là xấu."
"Ngươi đi làm việc đi."
Sầm Việt thấy Mai Hương đã nghe lọt tai bèn không nói thêm gì nữa.
Đầu tháng, Trâu Trường Thanh đến phủ khám và châm cứu cho A Phi suốt mười ngày liền. Một hôm, Lưu ma ma tìm Sầm Việt, nói rằng mấy hôm nay thấy Mai Hương có vẻ khác lạ, hỏi có phải nàng ấy có ý gì với Trâu đại phu hay không. Sầm Việt ngẫm nghĩ một lúc, thật sự là không nhận ra điều gì khác thường.
"Tề quân không hiểu được tâm tư con gái đâu. Mỗi lần Trâu đại phu về là con bé lại tủm tỉm cười, ngày nào cũng tranh đưa cơm qua hội khách viện, lúc nào cũng chạy nhanh nhất, không cho Tiểu Cúc đi cùng." Lưu ma ma vừa nói vừa thở dài: "Thật ra, ta cũng muốn tốt cho nó. Mai Hương là do ta nuôi nấng từ nhỏ, năm nay đã mười tám tuổi rồi, cũng đến lúc nên tìm một người chồng tử tế. Nó lại nhanh nhẹn tháo vát, ta vốn định tìm cho nó một chàng trai hiền lành chất phác trong vùng, hoặc là tìm trong phủ xem..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT