Tào La tuy kiệm lời nhưng khi nói về ruộng đồng, hoa màu thì lại rõ ràng, dễ hiểu. Ba mươi mẫu ruộng đất, tổng cộng có sáu hộ canh tác, đều là đất màu mỡ, còn có mười mẫu ruộng nước – chỗ này gần bờ sông.
Mười mẫu ruộng nước trồng lúa mỗi năm một vụ.
“Lão gia nói loại lúa này ăn ngon, loại lúa hai vụ ăn không ngon, lại sợ gạo cũ, cho nên hai hộ thay phiên nhau trồng, đảm bảo gạo đưa lên trấn đều là gạo mới.” Tào La nói.
Trước đây, Tề gia đối với việc ăn uống quả thực không hề keo kiệt, mỗi tháng đều cung cấp đầy đủ.
Sầm Việt gật đầu: "Về sau không cần đưa lên trấn nữa, đưa vào trang tử.” Y nghĩ ngợi một chút: "Hồi nữa gọi các hộ trưởng đến đây, ta nhận mặt một chút, cha ta mất rồi, trang tử, ruộng đất này đều do ta và Tề Thiếu Phi tiếp quản.”
“Ngươi nói với mọi người, phần hoa màu nộp cho chủ vẫn giữ nguyên quy củ cũ, không thay đổi, bảo mọi người đừng hoang mang.”
Tào La vâng dạ, lần này trong giọng nói mang theo sự cảm kích. Sầm Việt nghe ra cũng không để ý, nói: “Lên núi dạo một chút, mưa gió ở đây thế nào? Trên núi có bị chặt cây nhiều không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT