Hà Nguyệt Hương đưa tay ra vén mái tóc bên còn lại, làm nũng hỏi Diệp An Quốc: “Nhìn có đẹp không?"
Diệp An Quốc nhìn bông hoa cải dầu trước mặt cô, cười nói: “Đẹp lắm.”
Bây giờ khi nói chuyện với Diệp An Quốc, Hà Nguyệt Hương cũng đã bớt ngại ngùng.
Cô trực tiếp giãi bày tình cảm của mình, nhìn vào hồ nước có rau cải dầu nói: “Chờ tới tháng năm chúng ta tổ chức đám cưới, sau đó ngày nào anh cũng có thể nhìn thấy em.”
Diệp An Quốc nhìn cô, anh cũng cười: “Hiếm có người nào như em đi thích anh.”
Đời này chưa từng có ai nói thích anh, lúc còn ở trường học, bởi vì bản thân ăn rách mặc vá nên anh cũng ngại không dám tiếp xúc với cô gái nào.
Hà Nguyệt Hương chính là cô gái hiếm có chịu thích anh, cô thẳng thắn nói: “Người khác không thích anh, đó là do bọn họ không có mắt. Em thích anh, cảm thấy cả người anh chỗ nào cũng rất tốt. Anh học nhiều sách, biết suy nghĩ sâu sắc, chữ viết cũng rất đẹp, không giống mấy tên côn đồ lưu manh khác suốt ngày chỉ biết đi gây sự đánh nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play