Tô Từ ngồi trong sân cắn hạt dưa, ngẩng đầu nhìn lên thấy bốn người phụ nữ, não bộ lập tức tưởng tượng ra hình ảnh bọn họ ngồi ôm nhau khóc lóc.
Có điều chuyện này cũng bình thường, lần nào Tô Hoa Vinh về nhà mẹ đẻ cũng phải khóc một trận. Bởi vì trong lòng bà khổ sở lại không thể nói cùng con cái, chỉ có thể về tâm sự với mẹ và chị gái.
Khóc xong thì ngồi nói chuyện tới khi mặt trời ngả dần về tây, cũng là lúc bọn họ phải trở về nhà.
Tô Hoa Vinh lấy chồng xa nên phải về sớm hơn mọi người. Trước lúc đi, bà và Diệp lão nhị dẫn mấy đứa nhỏ chào hỏi ông bà và những người khác rồi mới rời đi.
Rời khỏi nhà họ Tô, bọn họ ra ngoài thôn đi về phía nhà mình.
Diệp Tô Hồng nhìn Tô Hoa Vinh, giọng điệu không hề sợ bị trách mắng, hỏi bà: “Mẹ ơi mẹ vừa khóc ạ?”
Tô Hoa Vinh hít hít mũi, thẳng thắn đáp: “Mẹ không được khóc à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT