Đến khi cô tỉnh dậy thì đã là giờ trưa, màn cửa sổ vẫn còn đóng kín, ánh nắng len lỏi chiếu vào trong phòng ngủ, cô xoay người mở mắt nhìn thì không thấy anh nằm ở cạnh nữa, cô đưa tay sờ lên chỗ anh nằm, hơi ấm cũng đã vơi đi rồi.
Trên người cô có mặc một bộ đồ ngủ lông cừu rất ấm áp, chắc là tối hôm qua anh sợ cô cảm lạnh nên đã mặc cho cô.
Trong căn phòng rộng lớn này cũng chỉ có một mình rất nhàm chán nên cô muốn nhanh chóng đi tìm anh, cô định di chuyển người bước xuống giường thì lại thấy người hơi ê ẩm, mắt cô híp lại nhẹ kêu lên một tiếng bằng giọng mũi.
Anh từ bên ngoài đẩy cửa bước vào, trên tay còn cầm theo một ly sữa với một dĩa đồ ăn sáng mà anh tự tay làm, anh thấy cô đang khó khăn ngồi ở trên giường, thì cũng cười cười bước đến, đặt đồ ăn sáng lên bàn cho cô.
“Em đừng vội, cứ nghỉ ngơi ăn sáng trước đi”
Cô thầm nghĩ bây giờ đã là giờ trưa rồi còn ăn sáng cái gì nữa, nhớ tới ngày hôm qua cô có chút ngượng ngùng khi đối mặt với anh, nhưng khi nhìn bộ dạng đắc ý thỏa mãn của anh, cô phồng má hờn dỗi, giọng nói mềm yếu như đang nũng nịu
“Em không ăn, là anh quá đáng”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT