Thời gian rất nhanh đã trôi qua thêm một năm nữa, bốn mùa đi qua cô đều không thể biết rõ, cô chỉ có thể nhìn từng ngày hiển thị ở trên lịch treo tường, cô ở trong tù cải tạo rất tốt, thực hiện đúng quy định, vì vậy cô đã được giảm án xuống còn ba năm.
Ngày hôm nay, cô chính thức được ra ngoài sau mấy năm dài cô độc ở trong tù, chỉ qua ba năm, cô đã dần dần trầm tính trở nên ít nói hơn.
Cô sống khép kín với mọi thứ, khi ra ngoài cô khá lo lắng sợ hãi khi người khác tiếp xúc với mình, cô sợ họ biết cô là kẻ giết người rồi chỉ trích cô, cô không cách nào hòa nhập với xã hội như một người bình thường được, điều này cứ ám ảnh trong đầu cô.
Mái tóc dài của cô cũng đã cắt ngắn lên vai, cô có hơi gầy khuôn mặt ảm đạm, đôi mắt chất chứa rất nhiều nỗi buồn sâu thẳm, thật ra cô cũng không biết mình phải làm gì tiếp theo.
Cô lê bước dài ở trên đường, trên người cô mặc một cái áo thun trắng quần jean đen, cùng với một chiếc mũ màu đen che khuất mặt, khi đi cô hơi cúi người để tránh cái nhìn của người khác.
Mặc dù họ không biết cô là ai nhưng nỗi lo sợ trong cô cứ dâng trào, cô không có đủ can đảm để ngước nhìn thế giới này một lần nào nữa.
Đi thêm một đoạn đường thì Đinh Lan Hoa lái xe đến đón cô, bà ấy rất vui vì cô đã được ra ngoài sớm hơn dự tính, ở trên xe thấy cô trầm ngâm không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT