Sáng sớm khi mặt trời vừa ló dạng, những tia nắng ấm áp đã chiếu qua khung cửa sổ ở gian phòng của cô. 
Trên chiếc giường bằng thân tre có lót một chiếc niệm nhỏ, cô nằm cuộn tròn trong chăn lờ mờ tỉnh giấc, rồi cẩn thận gấp chăn gối lại, sau đó mới đi ra ngoài vệ sinh cá nhân, đây là buổi sáng đầu tiên ở quê sau bao năm cô chưa quay lại.
Cảm giác như mọi chuyện vừa qua chỉ là một cái chớp mắt, nhưng lại mang theo một vết cắt hằn sâu trong tim, bầu trời ở dưới quê rất đẹp.
Cô ra sân sau ngắm bình minh còn nghe được tiếng gà gáy ở nhà bên cạnh, cảm giác này thật thân quen khiến cô không khỏi hoài niệm về quá khứ, nghĩ về những ngày tháng đó.
Cô đứng thất thần ở ngoài sân một lúc lâu, đến khi mợ đi ra sau nhà gọi cô, cô mới bừng tỉnh trở lại, mợ cũng vừa mới thức dậy nên mới định đi ra ngoài sân sau, lấy vỏ xách để đi chợ. 
Lại vô tình thấy cô đứng thất thần như thế này, mợ cầm lấy vỏ xách lên tiếng hỏi giọng nói rất cởi mở và hòa nhã
“Sao con lại đứng ở đây thất thần vậy? Ngủ không được sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play