Xuân Dĩnh nghe xong liền vui mừng khôn xiết, rối rít cảm ơn cô, cô ta khóc đến mặt mũi tèm nhem. 
Cô cảm thấy anh dọa các cô ta một trận như vậy cũng đủ rồi, mặt ai nấy đều tái mét không dám nhìn thẳng anh, rất sợ sệt với bộ dạng muốn bóp chết người khác này của anh.
Nghe cô nói như vậy anh mới tha cho bọn họ, để quản lý đưa bọn họ cút khỏi nơi này, cùng lúc đó Ánh Dao cũng hiểu chuyện đi theo sau quản lý, trong căn phòng đó chỉ còn có cô và anh.
Anh tiến tới, nửa ngồi nửa quỳ mà nhìn cô, bàn tay thon dài của anh nhẹ đặt lên gò má đang sưng đỏ của cô. 
Trong ánh mắt đen láy lạnh lẽo của anh, giờ phút này lại xuất hiện một tia đau lòng xen lẫn sự thương xót, mắt anh đỏ lên rõ ràng là đau lòng chết đi được
“Từ nay về sau sẽ không ai dám ức hiếp em nữa, có anh ở đây dù họ có là ai cũng không dám động vào một sợi tóc của em”
Anh dừng lại một chút đưa mắt nhìn vết thương trên người, và cả cánh tay của cô, người đàn ông cứng rắn mạnh mẽ lúc nãy, bây giờ lại rất khó khăn chật vật mở miệng hỏi cô

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play