Buổi sáng ngày hôm sau, Lạc Thi bị tiếng ồn ngoài cửa đánh thức.
Vì ngủ quá say nên khi mở mắt thức dậy, cô nhìn thấy một dãy bàn phím được sưu tập trên tường, còn trên bàn là những món đồ công nghệ mà cô không biết thì ngơ một lát một nhớ được…
Ò, đây là phòng mà Phó Dư Thâm ở lúc trước. Họ đã cùng về nhà thăm cha mẹ của anh.
“... Tỉnh rồi?”
Vừa mở cửa ra, trước mắt vẫn là Phó Dư Thâm đang kéo tay áo lên với gương mặt lãnh đạm không kiên nhẫn mà bận rộn trước thớt nấu ăn, thấy Lạc Thi đẩy cửa ra ngoài, sắc mặt của anh mới đỡ một chút.
“Còn sớm mà, sao em không ngủ nhiều một chút.”
Lạc Thi vội vàng rửa mặt rồi cười chào cha mẹ Phó trước, sau đó mới vụt sang kế bên Phó Dư Thâm, thấp giọng nói: “Sao anh không kêu em dậy, đã chín giờ rồi đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT