Ngụy Giang Cốc đi theo phía sau Đồ Hòa, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Đồ Hòa ngừng lại, không khách khí nói: “Ngụy phó sử còn có chuyện muốn nói?”
Ngụy Giang Cốc vẻ mặt u sầu, cau mày thật chặt, cố gắng khuyên bảo: “Đại nhân, cách làm này của ngài có phải quá tàn nhẫn hay không? Các tướng sĩ không có ác ý, chỉ là trong lúc nhất thời còn chưa quen mà thôi, chúng ta cứ từ từ làm quen, ngày tháng còn dài, chờ bọn họ thấy được điểm tốt của đại nhân nhất định sẽ tâm phục khẩu phục. Doanh trướng chính là như vậy, mọi người đều hâm mộ kẻ mạnh, trước đây đại nhân là quan văn lại là phi tử của bệ hạ, trong lòng mọi người có chút dị nghị cũng là chuyện thường tình. Hạ quan ở đây nhận lỗi thay bọn họ, hạ quan cũng sẽ cẩn thận dặn dò, đại nhân cũng không cần phải dùng cách so tài như vậy, nếu ngài không may bị thương vậy chính là chuyện lớn.”
Hắn lải nhải một hồi rất lâu, Đồ Hòa lại nghe tai này ra tai kia, cau mày bất mãn: “Thứ nhất, ta cảm thấy mình sẽ không thua. Thứ hai, bọn họ là tướng sĩ không phải tổ tông của ta. Thứ ba, Ngụy phó sử có ý kiến với thân phân phi tử của ta? Chi bằng ngày mai ngươi là người đầu tiên đánh với ta đi?”
Ngụy Giang Cốc lập tức hoảng sợ: “Đại…đại nhân, hạ quan vô cùng kính nể ngài, chẳng lẽ mấy ngày này ngài không nhìn ra sao? Chuyện của đại nhân, hạ quan đều đã từng nghe nói, tuyệt đối không có ý gì khác, chỉ là sợ thân thể ngài không chịu được, dù sao đánh võ cũng tốn sức.”
Ánh mắt Đồ Hòa như muốn nhìn thấu Ngụy Giang Cốc, nàng lại cười: “Ý ta đã quyết.”
Ngụy Giang Cốc bị ánh mắt của Đồ Hòa dọa cho sợ hãi, chắp tay nói: “Hạ quan đã hiểu, vậy hạ quan xin cáo lui trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play