Cây trâm nhọn lướt qua da thịt trắng nõn của Bạch Tiêu Kiều, để lại một vệt máu.
Đôi mắt Đồ Hoà lạnh lẽo như suối băng trên núi tuyết, trên môi nàng vẫn giữ nụ cười lạnh nhạt: “Đừng cho mình là thông minh.”
Bất kể là do cây trâm uy hiếp hay bị khí thế của Đồ Hoà dọa sợ, lúc này Bạch Tiêu Kiều thật sự sợ hãi, cố gắng kìm nén nước mắt, bướng bỉnh quay đầu nhìn Đồ Hoà: “Con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người.”
“Con thỏ?” Đồ Hòa cười lạnh một tiếng: “Ngươi là con thỏ sao?”
Quả thật là không để lại một chút mặt mũi.
Bạch Tiêu Kiều dường như quyết định muốn nhu nhược đến cùng, nước mắt lưng tròng đáng thương nói: “Tại sao tỷ tỷ lại đối xử với ta như vậy?”
Đồ Hòa nhìn dáng vẻ này của nàng ta, càng thêm nghi ngờ cái chết của Bạch Triển Chí. Nàng vẫn luôn suy nghĩ Bạch Triển Chí chết người nào sẽ có lợi, lại trực tiếp xem nhẹ người được hưởng lợi trực tiếp nhất là Bạch Tiêu Kiều. Nàng ta vào cung trở thành phi tần, lúc đầu nàng còn không thèm để ý tới, nhưng bây giờ xem ra nữ nhân này không hề đơn giản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT