Lá cây từ xanh chuyển sang vàng, bầu trời trong xanh không gợn mây, nhìn cũng cao rộng hơn mùa hè rất nhiều, có lẽ cũng vì thế mà mùa thu nhanh chóng chuyển lạnh.
Đồ Hòa ăn được mấy đũa mì liền dừng đũa, đây đã là mức ăn tối đa của nàng, gần đầy phản ứng nôn nghén càng thêm nghiêm trọng, người cũng gầy đi một chút.
Lư Tuyết Nhi ăn xong lau miệng, nhìn mì trong chén Đồ Hoà còn chưa với được một phần ba, lại càng thêm lo lắng: “Ngươi ăn thêm mấy miếng nữa, ta thấy ngươi gầy đi rồi.”
“Ăn không vào.” Đồ Hòa đẩy chén đồ ăn trước mặt ra, vừa cố gắng ăn thêm mấy miếng, mùi vị đồ ăn trước mắt đã hoàn toàn thay đổi khiến nàng vô cùng khó chịu.
Lư Tuyết Nhi biết nàng khó chịu, chỉ có thể từ bỏ: “Vậy ngươi muốn ăn món gì, chua,cay hay ngọt, đắng? Không phải ngươi thích ăn ngọt sao? Có cần để thượng thực cục làm thêm mấy món điểm tâm cho ngươi không?”
Đồ Hòa lắc đầu không biết có phải sống quá thoải mái hay không, nàng không còn thích ăn ngọt như trước, thậm chí có đôi khi ăn kẹo đường cổ họng còn thấy ngứa ngáy.
Lư Tuyết Nhi đặt đũa xuống, đỡ mặt, bắt đầu suy nghĩ xem có món nào ngon để Đồ Hòa ăn ngon miệng một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT