Thời tiết đã có dấu hiệu vào thu, trời tối sớm, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm rất lớn, từ lúc gió ở hồ Thái Dịch đến Châu Kính Điện đã rét lạnh không ngừng.
Đồ Hòa đã nghĩ soạn sẵn chiếu thư từ trước, là chiếu thư phong Bạch Tiêu Kiều làm tiệp dư.
Thật ra nàng cũng nghĩ đề nghị Lý Quan Kỳ phong Bạch Tiêu Kiều lên tần vị, nhưng Lý Quan Kỳ không muốn, Lý Quan Kỳ chấp nhận lùi lại một bước, nhưng điều kiện tiên quyết phải là Đồ Hoà được phong làm phi, nhưng thứ nhất Đồ Hoà không có hứng thú với địa vị hậu cung, thứ hai là không muốn để Lư Tuyết Nhi chịu thiệt, cho nên cuối cùng Bạch Tiêu Kiều chỉ có thể phong làm tiệp dư.
Nàng đang nghiêm túc suy nghĩ nên viết như thế nào, nghĩ đến lần đầu tiên gặp Bạch Tiêu Kiều, tuy tướng mạo nàng ta không đến mức gọi là mỹ nhân khuynh thành nhưng hơn ở khí chất và giáo dưỡng tốt, lời có thể khen ngợi rất nhiều, nhưng vì nàng ta là con gái của Bạch Triển Chí nên Đồ Hoà muốn viết cũng rất khó chịu. Chỉ là nàng không thể làm mất thể diện của Lý Quan Kỳ, cho nên phải viết thật nghiêm túc.
Lư Tuyết Nhi lặng lẽ đọc thoại bản bên dưới, thỉnh thoảng không nhịn được cười thành tiếng, thỉnh thoảng lại đỏ mặt.
Đây là sự ăn ý giữa nàng ấy và Đồ Hòa, mỗi ngày nàng ấy đều đến chơi với Đồ Hoà, còn lấy danh nghĩa tốt đẹp là tạo mối quan hệ với bảo bối nhỏ trước, nhưng Đồ Hoà còn chính sự phải làm, cho nên Lư Tuyết Nhi cũng chỉ có thể lấy thoại bản giải sầu.
Đồ Hòa làm chính sự, Lư Tuyết Nhi đọc sách, Đồ Hoà đọc sách nàng ấy vẫn xem thoại bản, dù sao cũng nhất quyết không đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play