Không biết sẽ sợ hãi, giờ khắc này trong lòng Đồ Hòa vô cùng bất an, nàng theo bản năng nắm chặt tay, sống lưng căng cứng. Nàng rất muốn bỏ khăn bịt mắt xuống, thứ này khiến nàng lo lắng.
 “Nương nương, bỏ tay ra đi.” Là tiếng của Hoa Dung.
Nàng nghe được tiếng của Hoa Dung, thần kinh căng thẳng mới thả lỏng một chút, không xác định nói: “Cô cô?”
 “Là ta.”Trong giọng nói của Hoa Dung rõ ràng có thể nghe được tiếng cười nồng đậm.
Trải qua lần tới Quy Tử, Đồ Hoà cũng tin tưởng Hoa Dung hơn rất nhiều, ít nhất nàng biết bà sẽ không hại mình, thậm chí còn nhiều lần giúp đỡ mình. Nghe được giọng nói thoải mái của bà, nàng cũng từ từ ổn định lại hô hấp. Giờ phút này nàng bỗng nhiên ngửi được mùi hoa  nồng nàn, bên trong còn có mùi hoa đồ mi, càng khiến nàng chắc chắn mình đang ở Châu Kính Điện.
Nàng chậm rãi mở tay ra, tiếng nói có hơi run lên: “Có chuyện gì vậy? Mọi người muốn làm gì:?”
 “Nương nương cố đợi một lát nữa sẽ biết.”  Tiếng nói của Hoa Linh lanh lảnh dễ nghe như tiếng chuông bạc, tỏ vẻ thần bí nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play