Trải qua hơn hai tháng, đội ngũ cuối cùng cũng về tới kinh thành.
Bọn họ cố ý chờ đến đêm mới vào thành. Đoạn đường đến Tây Vực và từ Tây Vực trở về phong cảnh vô cùng mỹ lệ, nhưng dù sao cũng không bằng nơi quen thuộc trong lòng. Buổi tối ở kinh thành là phồn hoa nhất, cho dù trên đường đã không còn người qua lại nhưng đèn lồng hai bên vẫn sáng đèn, phồn vinh ban ngày dường như hiện rõ trong tâm trí bọn họ, làn khói pháo hoa quen thuộc kéo tất cả những người đã đi xa một đoạn đường. Cảm giác mệt mỏi sau chuyến đi lúc này mới hoàn toàn bùng nổ, ai cũng háo hức muốn trở về chiếc giường quen thuộc ngủ một giấc thật ngon lành.
Đội ngũ khổng lồ ban đầu được chia thành nhiều đội nhỏ hơn tới các điểm đến khác nhau.
Giải Sơ Trình cũng muốn về phủ, nhìn thoáng qua xe ngựa của Đồ Hòa: “Để Đồ Hòa về nhà cùng ta.”
Lý Quan Kỳ trực tiếp từ chối: “Hắn về cung với ta.”
“Tại sao? Trong cung có nhiều người như vậy, mỗi ngày đi qua đi lại ồn ào muốn chết, nhà ta ít người thanh tịnh, huống hồ phụ thân vẫn luôn nhớ mong hắn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT