Bóng trăng phản chiếu trong đôi mắt Đồ Hòa lấp lánh như nước sông mùa đông, gợn sóng nơi đuôi mắt đầy đa tình.
Lý Quan Kỳ không nói gì, như bị câu mất linh hồn, chỉ một nháy mắt, trái tim đều bị ánh mắt bị ánh mắt này nhấn chìm, ngừng đập.
Trong đầu hắn lại nhớ tới lần đầu tiên gặp nàng, một thoáng kính hồng lại như pháo hoa rực rỡ nở tung trong lòng hắn, cuối cùng lại biến mất vì nàng là nam nhi.
Lần nữa gặp lại là một năm rưỡi sau, hắn xem nàng như huynh đệ tốt kéo nàng trốn học, kéo nàng đi uống rượu, bọn họ dần dính với nhau như hình với bóng. Mãi cho đến khi hắn đăng cơ, bị nhốt trong tòa cung điện, cánh cửa Tử Thần điện vừa khóa, cũng khóa chặt mọi tự do của hắn, nhưng bên trong Tử Thần Điện, Đồ Hòa vẫn luôn ở phía sau hắn, khi trời mưa tuyết sẽ mở ô cho hắn, cung hắn mắc kẹt ở đây. Với hắn mà nói, Đồ Hòa là sự tồn tại vô cùng đặc biệt, sự tồn tại mà hắn cũng không tìm thấy vị trị thích hợp để xếp bào, hắn không thể chịu được bên cạnh Đồ Hòa có thêm một Lan Nhân thích nàng, giống như một con chó con đang vẽ vòng tròn đánh dấu lãnh đĩa của mình, mà Đồ Hoà chính là báu vật trong lãnh thổ đó, là của hắn, người khác không thể đụng vào.
Hắn sẽ ghen, hắn sẽ nổi điên.
Tiếng bước chân của đám thị vệ càng lúc càng gần, Lý Quan Kỳ buông cằm Đồ Hòa ra: “Ngươi phải cho ta một lời giải thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play