Thu dọn quà tặng xong, Tô Thi Hàm nói bảo mẫu bế bọn trẻ vào phòng ngủ, cô cùng Tần Lãng tiếp đón vợ chồng Vương Thế Duy ở phòng khách.

Dù sao cũng là đến xem bệnh, có bọn trẻ ở đây, người lớn nói chuyện không tiện.

Tần Lãng hỏi tuổi của Vương Thế Duy và Vạn Kiều Anh.

'Vương Thế Duy nói:" Tần đại sư, tôi 38 tuổi còn vợ tôi 37 tuổi. Tuổi này chúng tôi sinh con thì có hơi lớn...”

Tần Lãng đáp: "Đã bỏ lỡ độ tuổi sinh nở đẹp nhất. Nhưng nói là quá lớn cũng không phải. Bây giờ đất nước đã mở cửa chính sách sinh hai con và sinh con thứ ba, nhiều người đều chọn sinh thêm con. Nhiều người bốn mươi tuổi vẫn sinh con, tuổi của hai người vẫn còn hy vọng. "

Vương Thế Duy nghe vậy lập tức hưng phấn nói: “Tần đại sư, nếu như cậu nói như vậy thì tôi tự tin hơn nhiều rồi đó."

Tần Lãng nói: "Tôi nói cũng vô dụng. Còn phải xem tình hình cụ thể của hai người như thế nào đã.”

Sau khi hẳn nói xong, Vương Thế Duy lập tức bảo Vạn Kiều Anh lấy kết quả kiểm tra sức khỏe của hai người bọn họ ra.

'Tần đại sư, đây là kết quả khám sức khỏe của vợ chồng tôi năm nay. Trong đó, có một bản kiểm tra đặc biệt về khả năng sinh sản. Nó được làm vào tháng 10 năm nay, cách đây không lâu. Số liệu chắc có thể dùng được chứ.”

Tần Lãng cầm lên báo cáo đọc qua, nói:"Hai người đều không sao."

'Vương Thế Duy gật đầu nói: "Đúng vậy! Tân đại sử, nói thật là vợ chồng chúng tôi cũng rất khó hiểu về chuyện này. Cơ thể của chúng tôi không có vấn đề gì. Nhiều năm nay, chúng tôi đã đi kiểm tra ở các bệnh viện lớn cả trong và ngoài nước, không có kiểm tra ra bất kỳ vấn đề gì."

"Nhưng tôi không biết tại sao, chúng tôi không thể mang thai."

"Cách đây vài năm, vợ chồng tôi cũng đã đi bệnh viện làm thử phương pháp thụ tỉnh ống nghiệm, nhưng hai lần đều không thành công. Vấn đề nằm ở đâu? Bệnh viện lại không thế trả lời rõ ràng."

Tần Lãng để báo cáo xuống, nói: "Chỉ cần không phải là vấn đề sức khỏe, thì vẫn có biện pháp giải quyết."

Vương Thế Duy bảo vợ lấy ra hai mảnh giấy nữa và đưa cho Tân Lãng: "Tân đại sư, đây là ngày sinh của vợ chồng tôi. Không biết cậu cần xem gì, nếu cậu cần cái khác thì cậu cứ nói. Tôi sẽ chuẩn bị.

Tần Lãng mỉm cười, đẩy lại hai trang sinh thần bắt tự, nói: "Ông Vương, Phong Thủy chỉ là kiến thức phụ trợ, chúng ta vẫn phải tin tưởng phương pháp khoa học."

"Tôi không cần đọc sinh thần bát tự của hai người. Nếu ngày sinh thật sự không hợp, thì với việc. hơn mười năm không có con. Mối quan hệ của hai người sao thể vẫn tốt như vậy được."

Vương Thế Duy sửng sốt một chút, nghỉ ngờ hỏi: "Tần đại sư, nếu không xem bát tự, cậu muốn gặp chúng tôi làm gì?"

Phong thủy không phải xem về bát tự sao?

Tần Lãng nói: "Hai người các ngươi đưa tay ra, tôi bắt mạch.”

“Kiểm tra bằng Tây y thật sự không có vấn đề gì, nhưng nhiều năm không có con, chắc chắn phải có nguyên nhân khác. Tôi giúp hai người tìm ra nguyên nhân."

Vương Thế Duy và Vạn Kiều Anh kinh ngạc nhìn Tần Lãng.

“Tần đại sư, cậu còn biết bắt mạch xem bệnh sao?“ Vương Thế Duy hỏi

Tần Lãng đáp: "Lúc vợ tôi sinh con, có gặp một số vấn đề nhỏ, cho nên tôi tự mình học một chút. Cái khác không nói, về phương diện này hắn là không có vấn đề gì."

Vương Thế Duy kinh ngạc.

Hắn biết Tần Lãng giỏi nhiều thứ, chắng hạn như. điêu khắc, phong thủy, giám định đồ cổ và chế tạo đầu gội đầu, nhưng không ngờ rắng hẳn còn có thể biết cả đông y!

'Vương Thế Duy duỗi tay ra, Tần Lãng bắt mạch, sau đó bảo Vạn Kiều Anh cũng duỗi tay ra.

Sau khi kiểm tra cơ thể của hai người, Tân Lãng nói: "Vấn đề của người đều là vấn đề nhỏ.”

“Ông Vương, tổn thương bên trong của anh tương đối nghiêm trọng. Chắc là do làm việc quá sức trong nhiều năm, dẫn đến chất lượng tỉnh trùng không cao.”

"Vấn đề ở phía bà Vương không quá lớn. Vấn đề chính là nội mạc tử cung mỏng. Thường xuyên kinh nguyệt không đều nên phôi thai không dễ làm tổ được ở trong tử cung.”

"Đây là vấn đề thường gặp, nhưng khi kết hợp với nhau, nó sẽ làm tăng khó khăn trong việc thụ thai.”

Sau khi nghe Tân Lãng nói, vẻ mặt của Vương Thế Duy và Vạn Kiều Linh hoàn toàn thay đổi

Vương Thế Duy nhìn Tần Lãng bằng ánh mắt ngưỡng mộ và thán phục.

"Tần đại sư, cậu thật sự rất giỏi! Cậu tự học Đông y sao? Chỉ qua bắt mạch lại có thể biết rằng vấn đề sức khỏe của tôi là do làm việc quá sức trong nhiều năm!"

"Quả thực, những năm đầu khởi nghiệp, tôi thực sự đã bán mạng làm việc. Tôi mệt mỏi đến mức đi tiểu ra máu nhiều lần. Những năm gần đây, tôi bắt đầu chú ý đến việc giữ gìn sức khỏe. Vì báo cáo kiểm tra sức. khỏe bình thường, cậu không nói với tôi, tôi cũng không nhớ ra. "

Tần Lãng nói: "Ông quên, nhưng thân thể còn ghi nhớ. Tình hình sức khỏe lúc đó sẽ phản chiếu vào cuộc sống hiện tại, cho dù bất đầu duy tì sức khỏe, nhưng một số tổn thương trước đây vẫn sẽ khó có thể bù lại được."

“Tần đại sư, vậy chúng tôi cần phải giải quyết tình hình này như thế nào? Uống thuốc điều dưỡng cơ thể có được không?"

“Nói thật, hai chúng tôi cũng đã từng khám qua đông y. Uống thuốc cũng đã lâu, nhưng chưa có hiệu quả.

Tần Lãng nói: "Hai người trước đây uống thuốc bổ, điều tiết cơ thể để chuẩn bị mang thai đúng không?

Vạn Kiều Anh gật đầu, "Đúng vậy, là những loại thuốc Đông y giúp dễ thụ thai."

Tần Lãng nói: "Đó là thuốc không đúng bệnh. Tôi cho hai người đơn thuốc, chủ yếu là điều hòa các vấn đề cơ thể hao tổn. Chỉ căn cơ thể điều hòa tốt lên, tự nhiên sẽ mang thai thôi."

Nói xong, Tân Lãng lấy giấy bút ra, bắt đầu kê đơn thuốc. Vương Thế Duy và Vạn Kiều Linh vui mừng đến mức nắm chặt tay nhau, ánh mắt mong chờ nhìn theo nét bút của Tần Lãng.

Tần Lãng viết xong hai đơn thuốc, đưa cho mỗi người một bản.

"Dựa theo đơn này ra hiệu thuốc bốc, hai người mỗi ngày dùng một liều, chu kỳ sử dụng là một tháng rưỡi. "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play